Trác Nhất Phong nóinhư thế quyết tuyệt, Vinh Ninh khẽ vừa nghĩ, bây giờ Trác Nhất Phong còn đang nổi nóng, lại cùng ông cứu vãn lời nói chỉ là lãng phí miệng lưỡi, đồng dạng cũng sẽ ở trước mặt của ông đối với mình thành kiến nhiều hơn sâu hơn, mặc dù ông cái số lượng kia không nhiều lắm nhân nghĩa đã sớm ở Trác Nhất Phong trước mặt hài cốt không còn.
”Cháu tuyệt đối sẽ không buông tha cho!”
Trác Nhất Phong giật mình, nhìn xem Vinh Ninh cặp ánh mắt kiên định kia,thoạt nhìn anh thật đúng là vô cùng có quyết tâm, vừa rồi lửa giận cũngkhông biết biến mất đi nơi nào, ông âm thầm gật đầu, khẳng định VinhNinh nghị lực kiên cường, chỉ là động tác rất nhỏ làm cho Vinh Ninh tựahồ thấy được trong đêm tối ánh lửa, một giây sau, Trác Nhất Phong chuyển biến cực nhanh, lạnh lùng hướng về phía Vinh Ninh cười nói, “Vậy anh cứ từ từ chờ đợi, được rồi, tôi muốn là đến 70 -80 tuổi có lẽ là rất cóthể.”
Vinh Ninh vẫn như cũ cười nhìn ông, 70-80 tuổi? Vậy chẳng phải anh là còn phải đợi vài chục năm?
”Lão gia, xe tới.” Xe hơi chợt ở sau lưng Trác Nhất Phong dừng lại, quản gia Bonaparte từ trong cửa sổ thò đầu ra nói.
”Ừ...” Trác Nhất Phong gật đầu, ánh mắt lại vẫn nhìn chằm chằm vào Vinh Ninh,vừa nhìn anh, vùa hướng sau đi, giống như là gà mẹ liên tục che chở đàngà con của mình, không để cho Vinh Ninh bước ra một bước, “Đừng tớiđây.”
Vinh Ninh lắc đầu, Trác Nhất Phong đều đã nói như vậy, tự nhiên anh là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510666/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.