Editor:thanh huyền
Vinh Ninh mỉm cười hướng tới Trác Nhất Phong khom khom lưng, “Chú Trác, ngài là trưởng bối của cháu, cháu đối với người như vậy là phải, nhưnglà...” Anh đứng người dậy, theo trên cao nhìn xuống, lại không có nửađiểm vì lợi ích toàn cục hàm súc, “Cháu sinh là người của An Bảo Bối,chết là người của An Bảo Bối, mặc kệ ở giữa hai chúng cháu có bao nhiêukhó khăn, một khi nhận định, cháu liền tuyệt đối sẽ không buông tay,nhạc phụ đại nhân tương lai vô cùng xác định.”
Vinh Ninh giọngđiệu cứng rắn mới vừa nói ra khỏi miệng, Trác Nhất Phong thiếu chút nữakhí không có tức sùi bọt mép, “Giỏi tài ăn nói! Đáng tiếc nữ nhi là củata, muốn cho cô gả cho ngươi? Đời này cũng không thể nào!”
”Cháu biết rõ ngài hiện tại chính đang tức giận, ngày khác cháu lại đi Trác bái phỏng.”
”Không cần! Nhìn đến ngươi liền muốn ói, bên ngoài tô vàng nạm ngọc.” TrácNhất Phong nhìn anh, hô Trác Văn Dương bọn họ chạy tới, cục cưng tại đó, cô mới không chịu đi, An Bảo Bối căn bản cũng không có đem lời cô đãtừng nói với bé nói ra, như vậy liền đi, thật sự là thật đáng tiếc, rõràng Trác Nhất Phong cùng Vinh Ninh hai nguời đều ở bên trong.
”Cháu còn sững sờ ở trong đó làm cái gì?” Trác Văn Dương vỗ một cái lên vaicục cưng, “Không thấy được ông ngoại rất tức giận.”
”Nhưng là cậu...” Cục cưng bắt đầu chơi xỏ lá, “Lời của mẹ đều không có nói ra a, rõ ràng cho bọn họ cơ hội tốtnhư vậy.” Cục cưng tay trái ôm quyền đập vào tay phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510663/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.