“Là không đáp ứng, cục cưng là con của cháu, cháu có trách nhiệm chiếu cố nuôi dưỡng, bảo bối là cháu thua thiệt cũng là cháu yêu, cháu cũng sẽ không còn như lần trước như vậy buông tay.”
“Năm đó vứt bỏ thê nữ nhân nhưng là ngươi, hiện tại cục cưng lớn như vậy, lại đáng yêu như vậy, ngươi hiện tại muốn dẫn bọn họ đi? Ngươi đang đùa gì đó? Ngươi thực coi Trác gia dễ khi dễ?”
“Cháu không phải là ý này, mà là năm đó đích xác là có thể thông cảm được...”
“Được rồi!” Vinh Ninh lời nói bị Trác Nhất Phong cắt đứt, “Ta lười không có thời gian cùng ngươi nhiều lời những thứ khác nói nhảm, ta sẽ không để cho nữ nhi cùng cháu ta lần nữa lên tàu cướp biển!”
“Cháu...”
“Chúng ta đi!” Trác Nhất Phong không đợi Vinh Ninh giải thích, kéo An Bảo Bối, vẫn chưa đi một bước, Vinh Ninh bắt lấy cô, “Chú Trác, vừa rồi chú nói cháu tuyệt đối không thể đáp ứng, cháu cũng không thể liền như vậy làm cho bảo bối cùng cục cưng đi theo chú đi.”
“Ta mang theo nữ nhi của ta cùng ngoại tôn nữ về nhà ngươi cũng quản?” Trác Nhất Phong trừng Vinh Ninh một cái, Vinh Ninh buồn bực, cúi đầu nhìn xem An Bảo Bối, “Bảo bối.” Lời của anh dịu dàng, “Anh chỉ là muốn cùng em trò chuyện, mặc kệem rốt cuộc hiện tại có nguyện ý hay không một lần nữa lại cùng anh cùng nhau nữa, anh cũng chỉ là nghĩ muốn nói với em, cho em biết trong lòng của anh hiện tại chính đang suy nghĩ gì, cũng muốn nghe một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510662/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.