Đánh?” Trác Nhất Phong nhíu lông mày, “Ba chỉ là nhất thời tay trơn, chẳng lẽ Vinh đại thiếu gia, sẽ chấp nhặt với ba?”
An Bảo Bối há to miệng, nghĩ như thế nào cũng không có nghĩ qua Trác Nhất Phong thế nhưng sẽ nói ra lời như vậy, này rõ ràng chính là xỏ lá được hay không? Vinh Ninh dừng một chút, nhẹ giọng cười nói, “Chú Trác cũng là vô tâm sai lầm, cháu làm sao sẽ chấp nhặt với chú? Huống chi...” Vinh Ninh nhìn chằm chằm một nửa sắc mặt phấn hồng thoáng nhẹ sưng lên mặt ánh mắt nhìn về phía An Bảo Bối, An Bảo Bối không đếm xỉa tầm mắt của anh, Vinh Ninh tiếp tục mở miệng hướng về phía Trác Nhất Phong, “Chú Trác, cháu biết rõ cháu đã từng làm những chuyện sai kia, đả thương tâm của Bảo Bối, còn làm hại Cục Cưng mấy năm này đều trải qua ngày không có cha, vốn là cháu sớm nên đến bồi tội, chỉ là bởi vì mấy ngày nay ra một ít chuyện, liên tục trì hoãn, cho nên hiện tại mới có thể đến, điểm này là tiểu bối sai lầm, đừng nói chú Trác một là tay trơn, liền tính thật sự là đánh cháu một cái tát cũng là cần phải vậy.”
Trác Nhất Phong cười cười, cái này Vinh Ninh tài ăn nói đến là rất tốt, thật đúng là sẽ hiểu theo lời nói của anh, nếu như anh thật đúng là như vừa rồi giống nhau lời nói, chẳng phải là sẽ bị anh như vậy con thỏ nhỏ chết kia tiếp tục xem trò cười? Anh đến không sao cả, nhưng là cũng không thể ở Vinh Ninh, tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510661/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.