Edit: maclyca
Beta: Mẫu Tử Song Linh
Sức khoẻ của Vinh Ninh không được tốt lắm, cũng may trừ lên cơn sốt rathì không có tình huống gì khác thường, ít nhất không biến thành kẻ ngu, hoặc là biến thành ngơ ngác, cùng anh nói chuyện còn có chút phản ứng.
Phương Trạch Tây đứng ở bên cạnh giường bệnh của hắn, thỉnh thoảng nâng mắt kính lên kiểm tra phản ứng của Vinh Ninh.
“Khá tốt, ngoại trừ lên cơn sốt ra thì không có gì khác thường, châncòn đau phải không? Có muốn tiêm một liều giảm đau không?” Phương TrạchTây hỏi, việc này vốn là do bác sĩ phụ trách, người bệnh không có quyềnphản bác, nhưng mà vị nằm trên giường bệnh này, nếu có thể như nhữngngười bệnh khác ngoan ngoãn nghe lời, như vậy cũng không cần ở trước mặt của anh hỏi cái vấn đề lãng phí thời gian cùng tình cảm.
Quả nhiên giống như suy nghĩ trong lòng, Vinh Ninh yếu ớt híp mắt, liếm nhẹ đôi môi khô khốc như cũ nói, “Không cần.”
Hầu như lần nào hắn cũng trả lời như vậy, Phương Trạch Tây để bệnh ántrên tay xuống có chút suy sụp ngồi ở trên ghế cách hắn không xa, “Nếu như đau đến không nói được, tôi cũng mặc kệ, ngày thường anh đều đếnchỗ cha tôi mát xa, bất quá kể từ sau khi Cục Cưng trở về, tôi thấy anhthay đổi, mấy chuyện ngày thường hay làm đều không làm nữa, ngay cảthuốc giảm đau cũng không tiêm.”
“Cho dù là ngày thường tôi vẫn hay đánh nhau sao?”
“Phải.” Vinh Ninh hỏi như vậy, lập tức làm cho Phương Trạch Tây cứnglưỡi, “Đúng đúng đúng, ngài rất kiên cường, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510618/chuong-30-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.