Cục Cưng và Vinh Ninh quả thật rất giống nhau, thậm chí như một khuôn khắcra, không có một chút nào giống như cô, ngay cả trí thông minh cùng vớisức sống tràn trề đó cũng vậy, nhưng điều này không đồng nghĩa là cô còn yêu Vinh Ninh, chỉ là… Cô nhìn thấy sự giống nhau của bọn họ rồi sau đó sẽ nhớ về khoảng thời gian yêu đương của cô với Vinh Ninh mà thôi!
Cô mở miệng, lảng tránh chuyện này “Con có thật mới ở cùng Vinh Ninh vàingày sao? Như thế nào mà hắn biết tất cả mọi người đã gặp qua?”
“Mẹ đừng đánh trống lảng chứ, lúc nào mẹ cũng như thế này cả, không trả lời được vấn đề là lựa chọn trốn tránh!” Cục Cưng nhíu mày, An Bảo Bối lạikhông thẳng thắn làm cho bé khó chịu, nếu như mẹ thừa nhận thì có chuyện gì nào? Bé cũng không nghĩ mẹ cùng Vinh Ninh sẽ một lần nữa ở cùng nhau đâu, ly biệt sau phùng trùng gì gì đó… Bé…Bé thật sự không thích, không muốn An Bảo Bối đi làm chuyện đó đâu nha!
“Mẹ không có…” Giọngcúa An Bảo Bối thấp đi rất nhiều, Cục Cưng…nói gì vậy a, rõ ràng cô mớilà mẹ của Cục Cưng, mà không hiểu sao bé mới giống người lớn cỡ nhỏ đếngiáo dục mình…
“Thôi” Cục Cưng mang bộ dáng lười phải so đo vớicô “Nếu mẹ không muốn thừa nhận thì quên đi, con cũng không muốn ép buộc mẹ đâu, không thì người ta lại nói con không kính già yêu trẻ nữa..”
An Bảo Bối nghẹn lời, há hốc miệng “Con không nói không ai bảo con là quỷ linh tinh đâu, nhưng Cục Cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510617/chuong-30-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.