Rõ ràng... Cô chỉ là không muốn cùng Vinh Ninh tiếp xúc quá nhiều, rõràng... Cô căn bản không nghĩ sẽ cùng Vinh Ninh có quan hệ, cô chỉ làmuốn quên anh ta, chỉ cần có kết tinh của hai người là Cục Cưng ở bêncạnh cùng cô yên ổn sống qua ngày, không có phân tranh, đau khổ, cuộcsống cứ như thế mà thôi.
Trong phòng, An Bảo Bối cuộn tròn thânthể, nhìn qua lòng bàn chân đã được băng bó kỹ mà ngẩn người, ngoàiphòng Vinh Ninh vừa mới tắm xong, trên đầu dùng chiếc khăn lông lau khôtóc, vẫn như cũ ngồi ở trên ghế, yếu ớt nhìn trần nhà, nhìn chằm chằmbóng đèn trên trần nhà, hai mắt khẽ híp, “Nếu như yêu, xin hãy yêu sâuđậm.” Những lời này rốt cuộc là ai đã từng nói?
An Kỳ choángváng vì chiếc xe đắt tiền bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà, lúc tài xế lễ phép chào cô là An tiểu thư, còn ân cần mở cửa xe cho cô, An Kỳ cảmthấy mình giống như cô bé Lọ Lem tham gia bữa tiệc của hoàng tử vậy.
Ngồi ở ghế sau của xe hơi, An Kỳ sờ sờ chỗ mình ngồi, ghế ngồi lại được làmbằng da thật, cô có cảm giác như đang ở trên mây, rất không chân thật.
Sờ tới sờ lui một lúc lâu, An Kỳ mới rốt cục nhớ tới chiếc xe này đang đưa mình đi đâu, cô ho khan vài tiếng, quay sang phía tài xế lái xe hỏi,“Chúng ta đang đi đâu vậy?”
”Đi đến bệnh viện quân khu thưa An tiểu thư.”
Khi nghe được lái xe lễ phép trả lời cô, An Kỳ lại kinh ngạc há to miệng,bệnh viện quân khu, cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510612/chuong-28-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.