“Thầy à, nhà thầy chỉ có một mình thầy ở?” Mới vừa vào đến cửa nhà,thì cậu nhóc đã tò mò hỏi, căn phòng gồm một phòng ngủ một phòng khách,phòng khách rất lớn, có một bao cát dùng để luyện quyền treo lơ lửng,trên tường dán đầy áp phích cao thủ đánh võ, tỷ như Lý Tiểu Long.
“Ừ.” Thầy giáo bảnh bao đáp một tiếng, cất xong cái ô rồi tùy ý ném cái chìa khóa lên trên bàn, và xoay người hỏi:
“Đói bụngkhông?”
“Có chút.” Cậu bé đặt mông ngồi lên trên ghế sa lon, để túi xách xuống. Thầy giáo bảnh bao xoay người, đi đến tủ lạnh lấybánh bao và sữa tươi cho cậu bé, cậu nhóc nhận lấy và lễ phép nói,
“Cámơn.” Thầy giáo bảnh bao cười cười, trong nụ cười có yêu thương ——
“Thầy đi nấu cơm, con tùy ý đi.” Nói một câu, rồi anh ta đi vào phòng bếp, và bắt đầu nấu cơm. Cậu nhóc rỗi rãnh tới nỗi nhàm chán mà tùy ý đi lại,đi dạo khắp căn nhà lớn chừng bàn tay, giữa chừng cậu đột nhiên hỏi:
“Thầy ơi, nhà thầy không có ảnh nude à?”
“Phốc ——” Thầy giáo bảnh bao cười sặc sụa, và cũng bị sặc mộtcái nên ho khan một trận, anh ta đỏ mặt hỏi ngược lại:
“Cái gì, cái gìảnh nude?”
“Chính là ảnh mỹ nữ nude đó!” Cậu bé ăn một miếng thịt kho, vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, ra vẻ ông ngốc quá nha!
“Khụ khụ......” Ai nha má ơi, giáo dục ở nướcngoài cũng quá cởi mở rồi, tất cả mọi người dạy dỗ đứa trẻ đều là Shincậu bé bút chì, đối nhân xử thế, mà cậu nhóc này có vẻ đã đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222328/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.