Nghe tiếng rên, Vô Song theo bản năng mà ngừng thở, vểnh tai lên nghe nơi phát ra tiếng này.
“A......” Lại truyền tới một tiếng, giọng điệutrầm này hình như là người đàn ông, cô thận trọng nắm chặt điện thoại,không biến sắc mà đi tới chỗ tiếng rên, đến gần, thì nhìn thấy một người đàn ông đang nằm, cô hoảng sợ trừng lớn con mắt, lắp bắp hỏi:
“Anh...... Anh làm sao vậy?” Ánh trăng nghiêng chiếu vào thân thể cường tráng củangười đàn ông, anh ta đang run lẩy bẩy, bộ dạng hình như rất lạnh.
“Cứu...... Cứu tôi!” Người đàn ông nâng một taylên, nắm chỗ đầu gối của Vô Song, ánh mắt của người đàn ông là màu xanhhổ phách, ban ngày nhìn rất đẹp, nhưng ở dưới ánh sáng của trăng thì rất kinh khủng, giống như là con báo nhỏ nguy hiểm. Cứu anh ta? Vô Song ngẩn ra, rồi chợt lui một bước, cô bị ngườiđàn ông này hù, ánh mắt của anh ta vô cùng hung ác, vừa nhìn thì khôngphải là người tốt rồi, cô không nên cứu anh ta sợ sẽ rước lấy phiềntoái. Xoay người, cô quyết định mặc kệ sống chết của anhta, cô cất bước đi về phía trước mấy bước, người đàn ông hình như rấtđau đớn, phát ra hơi thở yếu ớt đau đớn gào thét, Vô Song ôm túi vàotrong ngực thật chặt, báo cho mình biết, đừng xen vào việc người khác,đừng xen vào việc người khác...... Ô ~ được rồi, cô thừa nhận mình không phải là người máu lạnh đến mức thấy chết mà không cứu! Quay đầu, nhìn người đàn ông trên đất, cô phiền nãomà nắm tóc, phim hành động cẩu huyết đã thấy nhiều, khó tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222288/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.