Lời hay ý đẹp, tâm tình được giấu kín, nụ cười còn vương trên môi, bà cụ cũng tin tưởng vào mắt nhìn người của mình, từ một cô gái quê mùa, giấu đi nụ cười, giấu đi nỗi niềm, giờ đây Miên nhanh nhẹn hơn, cười nhiều hơn, đúng ra phải gọi là Khôn lên nhiều hơn.
Cuối năm tiết trời lạnh giá, những ngày này bà cụ Gấm sức khoẻ không được tốt, hàng đêm bà chỉ bán được đến 9h lại thở dốc và về nhà nằm nghỉ ngơi, Miên có hỏi han, bắt bà đi khám bệnh, bà cụ chỉ gạt đi, nói mình không sao? Miên cũng không để yên cho bà cụ nói trời nói đất, cô quyết định ngày mai nghỉ bán hàng dẫn bà đi khám bệnh, bà già rồi, nhất định không được chủ quan.
Tối khuya hôm đó vì đông khách đến uống sữa, Miên cũng loay hoay bán hàng, nay cô còn bán thêm hướng dương và bánh tiêu, nên chạy vạy cả tối, trời về đêm lạnh buốt, vậy mà cô gái nhỏ bé đó chỉ mặc một chiếc áo thun cộc tay, đon đả mời chào khách.
Bà Gấm đang ngồi tính tiền, bỗng lăn đùng ra ngất xỉu, mọi người trong hàng quán hô hoán, Miên chạy tới hốt hoảng lay gọi bà liên tục, nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, cô vội vã nhờ mấy vị khách dọn hàng giúp mình, tức tốc gọi xe taxi đưa bà vào bệnh viện.
Ca bệnh cấp cứu nửa đêm, khiến các sĩ túc trực không khỏi lo lắng, sau khi lấy máu xét nghiệm và làm tất cả các thủ tục, bác sĩ yêu cầu cho bà Gấm nhập viện, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-ao-cai-lech/2950721/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.