Miên chỉ biết cúi đầu đồng cảm, hai đứa trẻ gặp được nhau nói cười, hỏi thăm nhau rối rít, tiếng cười và nỗi buồn hòa cùng nhau dưới căn nhà mái ngói xập xệ.
Nhờ phước của bà cụ Gấm, hai mẹ con Miên được ngủ say giấc đến tận sáng, khi nghe tiếng lục đục dưới bếp, Miên chợt tỉnh dậy, kéo chiếc chăn mỏng đắp cho con, rồi nhanh nhẹn xuống bếp phụ với bà.
- Cụ ơi\, sao cụ dậy sớm thế ạ\, để con phụ với cụ.
- Tôi già rồi nên ngủ ít lắm\, sao cô không ngủ thêm đi.
- Con muốn dậy đi tìm việc làm\, cảm ơn cụ đêm qua đã cưu mang 2 mẹ con con.
- Thôi đừng có khách sáo\, nhà này bị người dân xung quanh cô lập\, vì có đứa con tù tội\, nhờ có 2 mẹ con mà căn nhà như có thêm sức sống\, lo rửa mặt mũi đi\, vào ăn sáng với tôi.
Miên gật đầu vâng dạ, nhanh chóng phụ với bà, đem đồ ăn sáng lên nhà, gọi con gái dậy rửa mặt ăn uống, hai đứa trẻ ngủ dậy gặp lại nhau lại tíu tít trò chuyện, Miên thấy thương bà cụ, cô cũng chẳng còn nơi nào để đi, cù bất cù bơ, lúc này có suy nghĩ loé lên trong đầu Miên muốn được ở lại phụ giúp bà, chăm sóc cho Long, nên cũng mạnh dạn lên tiếng.
- Cụ ơi\, con thấy hai đứa trẻ quấn nhau vui vẻ\, con cũng chưa biết đi đâu\, làm gì? hay là trong thời gian này cụ cho con ở lại đây\, con phụ bán hàng cùng với cụ có được không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-ao-cai-lech/2950722/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.