- Nhớ nhà ? mày thì nhớ cái quái gì mà nhớ chắc không nói với bố mẹ chứ gì ! - Nhất Long tức giận nói .
- Thì ..thì em sẽ nói sau !
- Hoàng Nhược Vũ em chết chắc rồi ! quản gia Thẩm lập tức gọi cho mẹ tôi ! - Nhất Long quay qua gọi .
- Anh à ! anh đâu cần phải gọi cả họ và tên của em như vậy đâu ! mà em chỉ ở nhờ đôi ba ngày thôi mà ! có ở luôn đây đâu ! - Nhược Vũ cố gân cổ nên để năn nỉ .
- Không bao giờ ! Đừng có mơ !.
Nhược Vũ cảm thấy không năn nỉ được ông anh trai của mình , cô liền chạy đến chỗ Di Linh năn nỉ .
- Chị dâu ! Cho em ở nhờ mấy hôm thôi mà ! em hứa sẽ không phá hoại hay bày bừa cái gì đâu ! .
Nhược Vũ dùng ánh mắt long lanh nhìn Di Linh làm cô thấy đáng yêu vô cùng .
- À thì .....
- Chị dâu đồng ý rồi chẳng nhẽ anh còn phản đối sao ? - Nhược Vũ nói để ngăn lời nói của Di Linh.
- Nhưng nhà này của anh !
- Là nhà bố mẹ cho anh chị chứ !.
- Vậy thì tự về nhà với bố mẹ đi ! - Nhất Long chỉ tay ra cửa.
- Anh ! - Nhược Vũ đùn mỏ trách Nhất Long.
- Được rồi ! em ở lại đây đi ! vào ăn sáng luôn đi ! - Di Linh đi vào bếp .
- Cảm ơn chị dâu ! - Nhược Vũ chạy tới ôm tay Di Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645491/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.