Một buổi sáng cũng như mọi khi tại Dinh thự của vợ chồng nhà này .
Di Linh khó nhọc ngồi dậy để xuống giường vệ sinh các thứ để chuẩn bị đi làm .
Sau khi gọn gàng cô thong thả đi xuống lầu .
Nhưng vừa mới xuống đến cầu thang đã thấy có gì đó không ổn . Cô quay qua ồng khách nơi cô cảm thấy không ổn nhất .
- Gì đây ? - Di Linh bất giác nói .
Từ cửa vào cho đến ghế sofa túi sách vứt một góc va li vứt nột góc . Vỏ bánh kẹo bừa bộn trên bàn . Nhưng điều làm cô phải cau mày nhất đó là tất cả túi sách đồ đạc đều là của phụ nữ và ....nó không phải của cô .
Di Linh nhìn quanh trong nhà rồi đi tới ngoài sân sau đó là vườn . Thì cô hơi ngạc nhiên với sự xuất hiện của một người .
- Nhược Vũ ! - Di Linh hơi nhoẻn miệng cười khi nhìn thấy người đang đứng trong vườn kia .
Thấy có người gọi , người kia đang ăn dở miếng bánh liền quay lại nhìn .
- Chị dâu ! - Người kia nói vui mừng rồi chạy tới ôm Di Linh.
Đúng ! đúng ! Hoàng Nhược Vũ , em gái của Hoàng Nhất Long . Cô đi du học bên Pháp đã ăn đứt 3 năm . Cô có mái tóc nhuộm màu vàng tây , khuân mặt thanh tú , nhìn rất ưa nhìn .

- Sao em lại ở đây ! không phải năm sau mới kết thúc khóa học sao ? - Di Linh không vội mà ủi cô em chồng đang ôm cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645490/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.