- Đúng rồi đấy ! dù sao thiên hạ cũng đồn ầm lên chuyện chị và Hoàng tổng rạn nứt rồi !! - Tư Duệ sắc mặt hơi khí chịu khoanh tay nói vênh váo nói .
Di Linh bỗng dưng thấy thật buồn cười . Cô đưa tay nhẹ nhàng che miệng cười khinh khích.
- Hazzzz ! đã lâu lắm rồi không có ai tấu hài cho tôi cười vui như này ! quả thật nhờ có cô mà tôi vui lên rất nhiều đấy ! - Di Linh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tư Duệ.
- Tôi cũng không phải dạng " nhìn mặt mà bắt hình dong " đâu . Tôi cũng cố nhìn thấu tâm hồn của cô rồi đấy chứ ! Nhưng mà tâm hồn của cô còn " đồ nhựa" hơn mặt của cô nữa kìa .
- Chị đừng nghĩ chị là vợ Hoàng tổng mà vênh váo ! tôi là cháu của Cố lão gia đấy ! - Tư Duệ lộ nguyên cách nói chuyện não ngắn của mình ra .
- Cô nói sót rồi ! Và cũng là một trong số người có quyền lực nhất ! - Di Linh thản nhiên nói .- Cô nghĩ cô là cháu gái của Cố lão gia mà tôi sợ sao ? Tôi chỉ cần búng tay một cái ...... là nửa cổ phần công ty ông cô có thể về tay tôi rồi .
Di Linh đi tới gần Tư Duệ hơi khom lưng cúi nhìn cô ta . Vì Di Linh khá cao .
- Nghe nói cô đã du học bên Mĩ về ! Cũng chẳng biết có đút tiền hay không ! mang tiếng học trường danh tiếng mà mồm nhanh hơn não thì sẽ ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645489/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.