Tầm 15 phút sau thì Nhất Long tới nơi anh dừng xe ở bên đường sau đó nhìn quanh để tìm địa điểm chính xác của hai người . Chỉ cần lướt mắt một vòng là đã thấy hai người nổi bật trong đám đông rồi . Anh hơi ngưng lại nhìn Di Linh một lát .
Bây giờ nhìn kĩ lại thì anh lại nhân ra rằng không phải cô lạnh lùng lắm đâu . Mà vẫn có chút nhẹ nhàng đấy chứ . Chẳng qua không ai dám nhìn thẳng mặt cô để nhận ra điều này .
Anh mải nhìn cô đến lúc Nhược Vũ thấy anh mình sao lâu quá phải gọi điện .
Nhất Long bắt máy :
- À ! vừa tới đi ra ngoài đi ! - Nhất Long cố dữ giọng nói của mình cho thật nghiêm nghị.
Sau đó hai chị em họ thanh toán tiền rồi ra khỏi tiệm cafe.
Nhược Vũ vừa mở cửa xe thì ánh mắt cô vô tình lướt qua ai đó trong dòng người đi lại . Sắc mặt bỗng trùng xuống .
- Anh chị về trước đi ! em còn có việc phải làm ! - Nói rồi cô đóng cửa xe lại bỏ chạy vào dòng người đông đúc như đang tìm kiếm thứ gì đó .
Cả Nhất Long và Di Linh đều khó hiểu nhìn theo Nhược Vũ.
- Gì đây ? mình như tài xế của nó thích thì đi không thích thì thôi chắc ! - Nhất Long càu nhàu nói rồi khởi động xe .
Di Linh thì thấy có vẻ như Nhược Vũ không chỉ đơn giản là nhớ nhà mà về đâu . Nhưng cô không muốn xen vào cuộc sống của Nhược Vũ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645492/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.