Trong một sơn động đen tối u ám, Tô Tử Câm đứng lẻ loi tại chỗ.
Nàng nhìn một màn trước mắt này, trong lòng nổi lên sự cảnh giác.
Tử Bất Sinh kia không thể đem cổ trùng vào trong thân thể mình, nhất định sẽ không bỏ qua.
Tô Tử Câm hít sâu một hơi, lại thở ra thật mạnh.
Nàng đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, bắt đầu sắp xếp lại một chút suy nghĩ.
Thật ra Tử Bất Sinh là ai nàng cũng không biết, tất cả đều là suy đoán của nàng.
Nhưng mà thật không may, nàng lại đoán đúng toàn bộ.
Hại nàng không phải là phàm nhân, từng bước từng bước đều có âm mưu.
Mục tiêu của bọn chúng đều là nàng.
Chỉ là, bây giờ nàng thể xác phàm tục, trên người còn có đồ vật gì đáng giá mà bọn chúng cảm thấy hứng thú?
Mà người sau lưng rốt cuộc là ai?
Tô Tử Câm có chút ảo não, nàng vẫn luôn biết thân thể này của nguyên chủ nhất định là có chuyện xưa gì đó.
Thế nhưng có chuyện gì nàng lại không rõ.
Nếu có thể có kí ức nguyên chủ thì tốt rồi, tất cả vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết.
Nhưng mà nàng không có.
Thật là đau đầu mà.
Nhưng trong sự đau đầu, Tô Tử Câm lại thấy có chút may mắn.
Không có kí ức nguyên chủ, nghĩa là nàng chính là nàng, nếu một ngày nàng có kí ức của nguyên chủ, nàng biến thành nàng ta, chẳng phải là đánh mất chính mình sao?
Trong sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076333/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.