Tô Tử Câm bắt được tính nết Cố Lâm Uyên, sau đó cảm thấy mỹ mãn ngủ bù.
Chờ nàng khi tỉnh lại, Cố Lâm Uyên đã rời giường.
Tô Tử Câm duỗi người một cái, bò dậy.
Lúc Minh Thu tiến đến hầu hạ Tô Tử Câm, sắc mặt khó coi cực kì.
“Minh Thu, ngươi làm sao vậy?”
“Hoàng thượng, người... người có bị Nhiếp Chính Vương phát hiện hay không?”
“Không có.”
Vừa nghe nói vậy, Minh Thu gấp đến độ giậm chân.
“Nhiếp Chính Vương là đoạn tụ, ưa thích nam nhân, nếu cuối cùng người là nữ nhân, giấy không thể gói được lửa, lỡ có một ngày hắn...”
Minh Thu nói đến đây, làm sao cũng không nói được.
Hai mắt nàng đỏ lên, nước mắt liền lăn xuống, nàng vội vàng bắt lấy cánh tay Tô Tử Câm.
“Người mau tìm cơ hội đào tẩu đi!”
Tâm Tô Tử Câm trầm xuống, phải chạy trốn sao?
Cố Lâm Uyên thích nam nhân, nếu nàng không phải, nàng chỉ là một kẻ giả mạo kém cỏi, một khi phát hiện chân tướng, hắn nhất định sẽ thẹn quá thành giận.
Đến lúc đó giết nàng cũng thôi, nhưng Thẩm Mộc Nhiễm cùng Minh Thu là vô tội, tất nhiên sẽ liên lụy các nàng.
Tô Tử Câm thở dài: “Để ta suy nghĩ thật kỹ.”
“Hoàng thượng, người cũng không thể trì hoãn nữa!”
“Ta biết.”
Đáp ứng Minh Thu, sau đó Tô Tử Câm đem chuyện này để trong lòng.
Ba ngày sau, Tô Tử Câm nhận được tin Hạ Dực Thần hồi triều.
Hạ Dực Thần vừa hồi triều, chuyện thứ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076304/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.