Tô Tử Câm vốn định chuồn chuồn lướt nước một chút, nhưng không ngờ Cố Lâm Uyên bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Tô Tử Câm vô thức thóai lui, ai ngờ Cố Lâm Uyên lại xoay người đè lên.
“Trời còn chưa sáng, ngươi liền câu dẫn ta sao?”
Cố Lâm Uyên ở trên cao nhìn chằm chằm Tô Tử Câm.
“Tô Tử Câm, ngươi còn dám nói ngươi không thích ta?”
Nét mặt Cố Lâm Uyên không mang theo nụ cười, trong sự lành lùng mang theo chút mặt đơ, trong nghiêm túc mang một chút đắc ý.
Bộ dáng như vậy, khiếm tim Tô Tử Câm bang bang nhảy không ngừng.
Bị bắt quả tang, gương mặt Tô Tử Câm nhiễm một tầng đỏ hồng, đôi mắt đảo loạn xung quanh, như là hoàn toàn không có nghe được Cố Lâm Uyên nói.
“Tô Tử Câm, ngươi đang chơi xấu?”
Tô Tử Câm không trả lời, con mắt tiếp tục đảo loạn, dáng vẻ ta rất là vô tội.
Cố Lâm Uyên thấy Tô Tử Câm thế này, mười phần bất đắc dĩ, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng cắn một cái trên môi Tô Tử Câm.
Tô Tử Câm bị cắn tê rần, ảo não nhấp môi.
“Tô Tử Câm, nói ngươi yêu ta.”
Cố Lâm Uyên nhìn chằm chằm Tô Tử Câm, đôi tròng mắt đặc biệt nghiêm túc.
Tô Tử Câm nháy nháy mắt, đột nhiên cảm giác lúc Cố Lâm Uyên nghiêm túc rất đáng yêu.
Hắn giống như là một đứa bé, đặc biệt nghiêm túc đòi kẹo với nàng.
Cố Lâm Uyên đáng yêu như vậy, khiến Tô Tử Câm nhịn không được bật cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076303/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.