Cố Lâm Uyên sầm mặt lại, khí tức quanh mình lập tức lạnh xuống, thần sắc kia, khí tức kia, khiến cho người ta không rét mà run.
Thẩm Mộc Nhiễm cũng là lần đầu tiên đối mặt Cố Lâm Uyên như thế, nàng sợ đến lạnh run trốn phía sau Tô Tử Câm.
Nhưng dù nàng sợ thế nào cũng không lùi bước, vẫn đứng chung một chỗ cùng Tô Tử Câm như trước.
Mà Tô Tử Câm nắm thật chặt tay Thẩm Mộc Nhiễm không thả, thân thể ngăn phía trước Thẩm Mộc Nhiễm.
Loading ad
Hai người giống như là một đôi Uyên Ương khổ mệnh đối mặt nguy hiểm không rời không bỏ.
Khiến người ta liếc mắt nhìn qua liền bội phục dũng khí và ái tình của bọn họ.
Rất nhiều người đều biết Thẩm Mộc Nhiễm cùng Tô Tử Câm là thanh mai trúc mã, nhưng lại không nghĩ rằng, bọn họ đã đến cấp độ cùng sinh tử cùng hoạn nạn.
Dưới con mắt của người khác, đôi tình nhân nhỏ này đặc biệt có dũng khí.
Nhưng dưới ánh mắt của Cố Lâm Uyên, một màn này đặc biệt chói mắt.
Hiện thực như là một chậu nước lạnh, mãnh liệt giội từ định đầu Cố Lâm Uyên xuống.
Giội tắt sự kích động ban đầu của hắn, cuối cùng chỉ còn sự nghiến răng nghiến lợi.
Tư Mệnh, thật sự là một nam nhân?
Nếu không phải nam nhân, nàng ấy cùng nữ nhân tình thâm ý trọng như vậy là có ý gì?
Cố Lâm Uyên siết chặt quả đấm, trong lòng có một cơn tức giận khó hiểu bốc lên.
Hắn khoát tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076285/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.