Mộ Thanh Yên ngước mắt, trong ánh mắt đỏ hồng đã không có thanh tỉnh cùng lý trí.
Lúc Ngự Lâm Quân đánh về phía nàng, nàng không tránh không né, trực tiếp nghênh đón.
Mộ Thanh Yên sau khi hóa yêu cũng không có bất kỳ pháp thuật gì, bằng võ công Mộ phủ bồi dưỡng mười mấy năm qua, tới một người giết một người.
Mộ Thanh Yên giống như là một cái máy gặt sinh mệnh, giết người chỉ là việc trong nháy mắt.
Nàng ra tay tàn nhẫn, không dung tình, dưới chân nàng, thi thể thành đống, máu chảy thành song khiến người thấy tê cả da đầu, quả thực đáng sợ.
Càng ngày càng nhiều Ngự Lâm Quân vây quanh Mộ Thanh Yên, Mộ Thanh Yên dù tàn nhẫn cũng chống đỡ không được nhiều người công kích.
Dần dần, vết thương trên người Mộ Thanh Yên càng ngày càng nhiều, toàn thân đều giống như ngâm trong vũng máu, đặc biệt đáng sợ.
Mái tóc bạc của nàng cũng bị máu nhuộm đỏ, yêu dã mà thê lương.
Tốc độ giết người của Mộ Thanh Yên cuối cùng cũng chậm lại, máu nàng chảy ồ ạt, dần dần không chịu nổi.
Văn võ đại thần bên ngoài Ngự Lâm Quân thấy Mộ Thanh Yên dần dần không cầm cự nổi, mới thở phào một cái.
Thế là, bắt đầu ngươi một lời ta một tiếng quát lên.
“Giết ả, nhanh giết ả yêu nghiệt này!”
“Đúng vậy, yêu nghiệt hại quốc, nhất định phải giết, tuyệt đối không thể để lại!”
“Chết rồi phải phân thây, đốt xác, bằng không thi thể dị biến, lại sẽ có hậu hoạn vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076212/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.