Liên tiếp vài ngày , đêm nào Đường Nguyện cũng có cảm giác mình bị theo dõi, nhưng mỗi lần cô đều lưu ý đi quan sát, song dù thế nào cũng không bắt được người kia.
Cũng may ca trực đêm luân phiên cuối cùng cũng kết thúc, cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay gần tới giờ tan ca, chủ nhiệm Lương của khoa bên cạnh tặng cô hai tấm vé vào cửa khu vui chơi tuần này.
Đường Nguyện nhìn tấm vé trong tay, trong lòng cân nhắc có nên đi cùng Hứa Tứ hay không.
Nhưng nghĩ lại Hứa Tứ bận rộn như vậy, bình thường cũng không để ý Wechat của mình, cuối tuần chưa chắc đã rảnh rỗi.
Tuần này Tô San đi công tác xa, bạn bè ở bệnh viện lại không được nghỉ, cô đi một mình thì có gì thú vị chứ?
“Bác sĩ Đường, cô hết ca rồi sao?”
“Hả? Cảnh sát giao thông Tần, sao cậu lại tới bệnh viện, bị bệnh à?”
Tần Hằng gãi đầu, trên gương mặt tuấn tú nổi lên hai rặng mây đỏ
“À thì, tôi có việc đi ngang qua đây, sau đó tiện đường vào thăm chị.”
Tần Hằng năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học.
Chàng trai này như trái mận xanh sắp chín rộ, thỉnh thoảng còn có chút ngượng ngùng.
“Thăm tôi? Thăm tôi làm gì?”
“Tôi cũng không biết.”
Trên gương mặt trắng nõn của Tần Hằng càng thêm ửng đỏ.
Đường Nguyện híp mắt, trực giác nói cho cô biết có gì đó không đúng.
Tên nhóc này mỗi lần đối diện với cô dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652800/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.