"Phục vụ tính tiền." Bạch Huyền Nghị giơ tay, lớn tiếng gọi phục vụ ở quán, phục vụ nhanh chóng đi đến đưa hóa đơn, anh lấy thẻ đưa cho phục vụ đi thanh toán.
Nhân viên phục vụ cầm thẻ của Bạch Huyền Nghị đưa cho anh, cười nhẹ cất giọng nói:"Thưa anh, thẻ của anh không sử dụng được ạ."
"Anh nói sao? Thẻ của tôi không sử dụng được? Anh không nhầm chứ?" Bạch Huyền Nghị cầm thẻ, khẽ nhíu mày khó hiểu, nghi hoặc hỏi lại.
"Xin hỏi anh còn thẻ khác không ạ?" Nhân viên phục vụ mỉm cười chậm rãi hỏi Bạch Huyền Nghị.
Bạch Huyền Nghị lấy ra một cái thẻ khác đưa cho phục vụ, một lúc sau phục vụ đến cũng bảo rằng thẻ không sử dụng được, hết thẻ này đến thẻ khác đều không sử dụng được, Alex thấy thế liền lên tiếng bảo:"Thôi, để tớ trả cho."
Bạch Huyền Nghị không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao đột nhiên tất cả thẻ của anh đều không sử dụng được chứ? Anh đi ra ngoài gọi điện cho Bạch Triết: "Ông ngoại, ông đã cho người khóa hết thẻ của cháu sao?"
Bạch Triết chau mày, ông cho người khóa thẻ của Bạch Huyền Nghị từ lúc nào chứ? Ông ngay lập tức đáp lại:"Không, ông đâu có cho người khóa thẻ của cháu."
Sáng hôm sau, những tia nắng ấm áp vừa mới xuất hiện thì Bạch Nhã Băng đã rời khỏi Lục gia, Jack cùng Hoàng Việt đưa cô đến tập đoàn Bạch thị, do tối qua không xử lý hết nên bây giờ cô phải đến đấy sớm để giải quyết cho xong.
Tập đoàn Bạch thị
Đang tập trung, miệt mài giải quyết công việc, Hoàng Việt bước vào đặt lên bàn làm việc của Bạch Nhã Băng một cái thiệp mời: "Tiểu thư! Thiên kim của tập đoàn Hứa thị Hứa Tiểu Niệm cho người gửi thiệp mời đến muốn mời tiểu thư tối mai đến dự buổi tiệc sinh nhật."
Bạch Nhã Băng và Hứa Tiểu Niệm cũng được xem là bạn khá thân thiết nhưng ngày mai cô có việc quan trọng cần phải giải quyết nên không thể nào đến đó được, cô không nhanh không chậm bảo: "Chiều nay, tôi sẽ đi chọn quà cho Tiểu Niệm, ngày mai anh thay tôi đem món quà đấy đến tặng cho cô ấy bảo rằng tôi có việc quan trọng nên không thể đến được."
Hoàng Việt nâng mày bất ngờ, ngạc nhiên, ngày mai là chủ nhật thì cô có công việc gì chứ? Hơn nữa, nếu có công việc thì anh và Jack phải biết chứ? Thấy Hoàng Việt đứng im ở đấy không nói gì, Bạch Nhã Băng dừng công việc lại, ngẩng đầu lên nói: "Hoàng Việt! Anh đang thắc mắc rằng ngày mai tôi bận việc gì đúng không?"
Hoàng Việt gật gật đầu, rất muốn biết chuyện quan trọng đấy là chuyện gì? Anh sợ chuyện quan trọng của cô, mỗi lần cô nói chuyện quan trọng thì cô đều gặp nguy hiểm. Bạch Nhã Băng biết anh đang suy nghĩ chuyện gì, liền chậm rãi cất giọng đều đều nói: "Anh yên tâm sẽ không có nguy hiểm gì đâu, tôi chỉ là đi theo dõi một người thôi, ngày mai anh và Jack cứ ở Bạch gia không cần phải đi theo tôi đâu, sau khi hoàn thành công việc tôi sẽ về thẳng Lục gia."
"Vâng." Hoàng Việt tuy rất hiếu kì, tò mò không biết người cô muốn theo dõi là ai? Nhưng đó chuyện của cô, nếu như cô không muốn nói thì anh cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ cầm thiệp mời rồi rời khỏi.
Vừa chuẩn bị tiếp tục làm việc thì tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, người gọi đến không ai khác chính là Lục Dĩ Tường, cô ấn nút nghe máy, Lục Dĩ Tường liền cất giọng: "Tiểu Băng! Em có nhận được thiệp mời sinh nhật của Hứa Tiểu Niệm không?" "Có, em mới vừa nhận được." Bạch Nhã Băng vừa nghe điện thoại vừa cầm bút kí tên trên giấy tờ, hồ sơ.
"Vậy chiều nay, sau khi tan làm anh sẽ đến đón em đi chọn lễ phục."
"Không cần đâu, em không có đi dự sinh nhật, ngày mai anh hãy đến đó dự, ngày mai em có chút chuyện cần phải xử lý."
"Nếu như em không đi thì anh còn đi làm gì chứ?" Lục Dĩ Tường vừa nghe Bạch Nhã Băng nói không đi, anh liền không muốn đi nữa.
"Không được, anh phải đi, Tiểu Niệm là bạn của em, anh là chồng của em anh thay em đi dự hơn nữa anh còn được cô ấy mời mà."
"Thôi được, nếu như em đã nói như thế thì anh sẽ đi mà ngày mai em có công việc gì thế?"
"Cũng không có gì chỉ là giúp đỡ một người chú của em thôi, chuyện đấy có gì em sẽ nói cho anh biết sau, vậy thôi em cúp máy để xử lý công việc của tập đoàn đây." Bạch Nhã Băng cúp máy, cô không muốn cho anh biết công việc đó là công việc gì bởi cô biết sau khi nói cho anh biết thì chắc chắn anh sẽ không để cô đi.
Lưu Nghiêm gọi điện đến cho Bạch Nhã Băng, giọng nói trầm khàn đầy nghiêm túc của ông cất lên: "Nhã Băng! Chú nghĩ ngày mai cháu không cần phải đi đâu, có chú và những người khác trong sở cảnh sát theo dõi là được rồi."
"Nếu cháu đã muốn thế thì chú cũng không thể ngăn cản được, ngày mai cháu hãy đến sớm để phối hợp cùng với mọi người." Lưu Nghiêm thở dài, ông rất lo cho sự an nguy của cô nhưng với cái tính bướng bỉnh, cứng đầu của cô thì ông biết cho dù nói thế nào cũng không thay đổi được.
"Vâng." Bạch Nhã Băng cười nhẹ nói, lần này cô nhất định phải chuẩn bị một cách chu toàn, tuyệt đối không để cho những người kia trốn thoát một lần nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]