Ăn cơm bệnh viện suốt một tuần, miệng anh cũng đã sắp mọc kén.
Sau bao nhiêu công sức năn nỉ ỉ ôi làm nũng với mẹ, cuối cùng Nguyễn Gia Khang đã như ý nguyện được xuất viện về nhà dưỡng bệnh.
Vết thương trên đầu anh đã đóng vảy, tóc bị cạo trọc, chắc sẽ để lại sẹo đây. May là nó ở trên mớ tóc lùm xùm, còn bị trên mặt thì chắc anh chết mất.
Hiện giờ là tháng 3, tiết trời se se lành lạnh, anh hít sâu một hơi, cảm thấy tương lai phía trước chắc sẽ đáng mong đợi lắm đây.
*****
Nguyễn Linh năm nay 39 tuổi. Cha của Nguyễn Gia Khang đã mất từ 5 năm trước, để lại 2 mẹ con một mình nơi đất khách quê người.
Thật ra nàng cũng có ý định về quê, nhưng nhớ lại những gì mà hai vợ chồng đã gây dựng ở đây, nàng lại thấy tiếc.
Hai người họ mở một quán cơm nhỏ ở địa bàn thành phố, vì tay nghề tốt nên có một lượng khách nhất định.
Do bệnh tình của Nguyễn Gia Khang mà quán đã đóng cửa hơn 1 tuần nay, anh thấy mình có thể tự chăm sóc cho bản thân, nên kêu nàng mở quán đi, kẻo lại mất khách.
Nguyễn Linh do dự một chút, dặn dò anh đôi câu, rồi mang tâm tình thấp thỏm ra khỏi nhà.
Nơi mà hai mẹ con đang sống hiện tại là một căn chung cư khá mới. Đây chính là hơn 10 năm công sức của 2 vợ chồng ba mẹ anh.
Nó nằm ở tầng 3, có 2 phòng ngủ, 1 phòng bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-la-lo-nhau/2760871/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.