Nguyễn Gia Khang rối bời đứng lặng trong làn gió se se lạnh.
Hương thơm đậm của những dàn hoa sữa nhẹ bay vào mũi anh, ngai ngái và ngọt nhẹ...
Anh bỗng dưng hơi buồn, và cũng thôi nghĩ vẩn vơ.
Theo đuổi để làm gì chứ? Anh thương người ta thì có sao?
Hai người nam chính vốn dĩ là một cặp trời định, chỉ có Trần Quân và Văn Phóng thôi, nào có thêm một Nguyễn Gia Khang?
Nhưng mà, anh vẫn sẽ đối tốt với Trần Quân, tốt hơn một chút nữa, chỉ cần thấy người đó hạnh phúc, vậy là đủ rồi...
*****
Sau khi đi loanh quanh và vào siêu thị một lần, khi trở về trên tay Nguyễn Gia Khang đã có thêm bao lớn bao nhỏ đựng nguyên liệu nấu ăn.
Tay nghề anh tốt, từ xưa đã như vậy. Nhưng anh bắt đầu thực sự nghiêm túc tìm hiểu thêm về ẩm thực và nấu nướng là khi anh biết mình là gay.
Anh có một suy nghĩ là những người thuộc về giới LGBT luôn có một sự thiệt thòi. Có lẽ không ai hoặc ít người nghĩ về điều đó, nhưng anh biết, cái giới này khó biết bao.
Nguyễn Gia Khang cảm thấy, nếu như anh có người thương và người kia cũng thương anh như vậy, thì anh muốn bù đắp chút gì đó cho một nửa của mình.
Tiền bạc là cần thiết nhưng lại làm lạnh lòng người, vậy đồ ăn ngon thì sao? Sẽ thật là đầm ấm và hạnh phúc khi hai người cùng nhau ăn cơm và dọn dẹp.
Mặc dù anh chưa có nổi một mảnh tình vắt vai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-la-lo-nhau/2760869/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.