Nếu vị tổng đốc này thực sự lên tiếng, lãnh đạo của họ chắc chắn sẽ phải suy xét. Trong mắt họ, một tiếp viên hàng không căn bản chẳng đáng kể gì.
Sắc mặt của Ngư Bạch bỗng chốc trở nên rất khó coi. Gia cảnh của cô ta không hề khá giả, học Đại học xong, cô ta chật vật lắm mới thi đỗ làm tiếp viên, nếu mất công việc này, ảnh hưởng của nó cực kỳ lớn.
Thấy đám đông không nói gì, người phụ nữ trung niên càng thêm ngông cuồng hơn, bà ta đanh mặt, đưa mắt nhìn xung quanh rồi chỉ vào Ngư Bạch: “Cái thứ ti tiện nhà mày cứ đợi bị đuổi việc đi!”
Bị người khác liên tục sỉ nhục, Ngư Bạch cuối cùng cũng không chịu nổi ấm ức trong lòng, ngồi thụp trên máy bay mà òa khóc nức nở.
Đám đông nhìn Ngư Bạch với ánh mắt rất quan tâm, nhưng không có ai nói gì nữa.
Tiếp viên trưởng thở dài một tiếng, đỡ Ngư Bạch dậy, dìu cô ta vào nơi nghỉ ngơi, đỡ cô ta ngồi xuống, giúp cô ta thắt dây an toàn rồi nói: “Ngư Bạch, nghĩ thoáng chút đi. Lát nữa xuống máy bay, cô đi xin lỗi bà ta một câu, mọi người ở bên cạnh sẽ giúp cô hòa giải, chưa biết chừng bà ta bớt giận sẽ không còn vấn đề gì nữa đâu”.
Nghe thấy câu an ủi của tiếp viên trưởng, Ngư Bạch càng khóc lóc thảm thiết hơn.
Từ thái độ của hai vợ chồng kia, ai cũng hiểu rằng cô ta không thể tránh được việc bị khiếu nại, lời nói của tiếp viên trưởng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602522/chuong-535.html