Chẳng bao lâu sau, máy bay hạ cánh, đám đông lục tục đi xuống.
Bởi vì nguyên nhân công việc, Ngư Bạch không thể rời đi trước. Lục Hi chào hỏi cô ta rồi nhắn rằng anh sẽ đợi cô ta ở phòng chờ, Ngư Bạch gật đầu đầy cảm kích.
Không cần biết Lục Hi có thể giúp được gì hay không, tâm ý của anh đã đủ khiến cô ta cảm động rồi.
Đôi vợ chồng kia xuống máy bay vẫn không quên trợn mắt lườm Ngư Bạch, ánh mắt lộ rõ vẻ uy hiếp.
Ngư Bạch chỉ có thể cười khổ.
Lục Hi tới phòng chờ bay, lôi điện thoại ra gọi cho Vân Thắng Quốc.
Bấy giờ Vân Thắng Quốc đang thị sát một dự án trong quá trình thi công, thư ký đột nhiên chạy tới, vội vàng nói nhỏ bên tai ông ta: “Có điện thoại của cậu Lục”.
Vân Thắng Quốc từng dặn rằng, chỉ cần là điện thoại của cậu Lục thì bất kể lúc nào cũng phải bắt máy nghe.
Vừa nghe vậy, Vân Thắng Quốc lập tức nhận cuộc gọi.
“A lô, cậu Lục”.
“Ừm, bí thư Vân, tôi đang ở sân bay Tây Kinh, làm phiền ông qua đây đón một chuyến nhé”.
Vân Thắng Quốc nghe thấy mà thoáng sững người, sau đó đáp ngay: “Vâng cậu Lục, tôi sẽ đến ngay”.
Vân Thắng Quốc sống lâu trong quan trường nên rất biết đoán ý.
Cậu Lục trước nay thích khiêm tốn, mấy thứ rình rang như đón rước ở sân bay trước nay sẽ không được sắp xếp đặc biệt.
Huống hồ, thông thường đưa đón ở sân bay sẽ được chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602523/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.