Những người lắm tiền này, vừa có tiền vừa rảnh rỗi, họ cứ khiếu nại mãi không chịu thôi, bị đuổi việc là chuyện thường thấy.
Nhìn biểu cảm hoảng loạn xuất hiện trên mặt Ngư Bạch, người phụ nữ kia tỏ ra rất đắc ý.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh người phụ nữ kia cũng nói: “Một tiếp viên hàng không cũng dám khua chân múa tay với chúng ta, hành lý của chúng tôi để thế nào cần cô phải dạy à, đúng là không biết phép tắc”.
Hai người này có vẻ là hai vợ chồng, hình như cứ nhớ mãi chuyện Ngư Bạch yêu cầu họ xếp lại hành lý.
Đúng lúc này, tiếp viên trưởng thấy tình thế không ổn nên vội vàng chạy tới, nói với hai người: “Tôi là tiếp viên trưởng của chuyến bay này, quý khách có kiến nghị gì cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ phê bình cô ấy”.
“Phê bình?”, người phụ nữ trung niên liếc xéo tiếp viên trưởng rồi nói: “Đừng tưởng tao không biết, mày nói là phê bình, cùng lắm chỉ nói qua loa vài câu, xong việc rồi thôi. Tao nhất định sẽ khiếu nại nó, thái độ này không xứng phục vụ bọn tao, cứ đợi bị trừ điểm đi!”
Người phụ nữ trung niên kia hết sức ngông cuồng, như thể nhắm chắc xử lý được Ngư Bạch vậy.
Hốc mắt của Ngư Bạch bất giác ửng hồng, nước mắt suýt rơi ra khỏi hốc mắt. Cô ta cảm thấy chẳng qua chỉ là chuyện hết sức bình thường, sao người phụ nữ này lại có ý kiến kịch liệt như vậy, cô ta nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602521/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.