La Giai Anh lại bắt đầu tìm đối tượng cho Diệp Thiếu Ninh.
"Bà già đến lú lẫn rồi hả? Bà nghĩ người ngoài kia ai cũng như chồng, như con trai bà, bà muốn đi người ta phải đi theo, bà muốn chạy người ta phải chạy, bà muốn đứng người ta phải đứng, chiều lòng bà mọi chuyện đấy à?" Ông Diệp Nhất Xuyên bất lực giật ống nghe điện thoại ra khỏi tay bà.
La Giai Anh lườm ông, thắc mắc: "Tôi có làm gì sai? Tại chúng nó chủ động ly hôn, tôi có kề dao vào cổ bắt nó ký tên đâu?"
"Hai đứa ly hôn, chắc thiếu công lao của bà?" Diệp Nhất Xuyên cau mày, "Đã có lúc nào bà thật lòng đối xử với Đồng Duyệt như dâu trong nhà chưa? Tôi cho bà biết, sở dĩ tôi không đi khuyên Đồng Duyệt vì tôi thấy xấu hổ quá. Người ta có bằng cấp lại xinh đẹp, công việc ổn định, có đáng phải chịu tủi hổ ở nhà này đến thế không?"
"Chịu tủi hổ? Chẳng phải nó được chia một căn nhà với một cái xe sao, nó kiếm được khá đấy chứ. Nó đã làm được gì cho nhà này?"
"Thời Từ Hy thái hậu nắm quyền, người ta còn biết thức thời, khom lưng uốn gối chịu ký hiệp ước lấy lòng người Tây. Thật sự bà còn Từ Hy hơn cả Từ Hy thái hậu. Nhà họ Diệp đã đến nước này, nếu bà không biết hối cải, cả đời này Thiếu Ninh đừng mong lấy được vợ."
"Cứ chờ xem!" La Giai Anh cười đắc chí.
Diệp Nhất Xuyên lắc đầu, "Tôi sẽ chờ để xem bà đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911473/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.