Tô Mạch không kịp tránh nên hoàn toàn bị đánh trúng một cú khiến cơ thể chao đảo nghiêng sang hẳn một bên. Nào ngờ một nắm đấm khác của Diệp Thiếu Ninh lại vung tới, dừng ở bên miệng, chẳng mấy chốc anh ta đã cảm nhận được mùi tanh ngập tràn trong khoang miệng.
Anh ta nhanh chóng định thần lại, bước chân vững vàng, từ tốn lau sau khóe miệng rồi mỉm cười nhìn Diệp Thiếu Ninh đang tức nổ đom đóm mắt. Dáng vẻ này càng khiêu khích Diệp Thiếu Ninh, anh sấn sổ bước tới, túm lấy cổ áo Tô Mạch.
"Tôi còn chưa chết anh đã không kịp đợi rồi hả?"
Tô Mạch chỉ cười không nói gì.
Đám đông bắt đầu xôn xao, hoảng hốt tỏa ra nhiều phía.
"Diệp Thiếu Ninh, anh điên rồi!" Đồng Duyệt đi về phía này, cố gắng gỡ tay Diệp Thiếu Ninh ra.
"Em nói đúng đấy, tôi điên rồi, tôi không còn tỉnh táo nữa. Em có biết vì sao không?" Diệp Thiếu Ninh gào lên, vì cơn tức đã lên đến đỉnh điểm nên gương mặt điển trai lúc này đã trở nên méo mó, "Tôi lấy dây trói em hay chĩa súng dọa em? Tại sao em đi đâu không nói một tiếng, làm tôi gần như lật tung cả cái Thanh Đài này lên, cuối cùng phải dùng định vị trên điện thoại mới biết thì ra em không mất tích. Em yêu à, em đi mua sắm vui vẻ không? Kỳ nghỉ vui chứ?"
"Diệp Thiếu Ninh, anh bỏ tay ra, chúng ta về nhà nói." Cô có tài đức gì mà lại khiến hai người đàn ông quyết chiến vì mình?
"Tôi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911425/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.