Quyết định sáng suốt của Trịnh Trị tạo thành một lý do không chê vào đâu được cho sự ra đi của Đồng Duyệt.
"Mọi người cố gắng một chút được không? Coi như nể mặt ông già họ Trịnh này, trong vòng một tháng từ hôm nay, các vị đừng đi đâu, phải ở trường 24/24, nhà trường sẽ chi trả toàn bộ chi phí ăn ở và có tiền trợ cấp tương xứng." Trong cuộc họp với các giáo viên lớp 12, ông ta như biến thành kẻ hành tẩu chốn giang hồ, hai tay nắm chặt, thở dài nói với mọi người.
Thế rồi ông liếc mắt nhẹ về phía Đồng Duyệt, tỏ rõ vẻ khẩn khoản.
Trưởng phòng công đoàn đứng dậy thông báo phòng ký túc xá cho mỗi người, Đồng Duyệt được ở phòng trong cùng, một nơi rất yên tĩnh.
"Cô giáo Đồng phải thông cảm cho tôi nhé, tôi cũng bất đắc dĩ thôi. Nếu để các giáo viên khác biết được họ lại nói tôi phân biệt đối xử, tôi sẽ đích thân giải thích với Diệp tổng." Tan họp, Trịnh Trì gọi Đồng Duyệt ở lại.
"Không cần đâu, tôi sẽ nói chuyện với anh ấy. Bản thân tôi cũng có ý định đến trường, tôi mang cả hành lý tới rồi, để ở phòng bảo vệ đấy."
Trịnh Trì rối ren cảm xúc: "Cô giáo Đồng làm người ta cảm động quá! Đúng rồi, đã có rất nhiều phụ huynh học sinh khối 11 gặp tôi, muốn năm sau con mình được vào lớp cô dạy, cô xem cô được người ta yêu quý chưa kìa!"
"Hiệu trưởng Trịnh, tôi đến giờ lên lớp rồi."
"Cô đi đi."
Năm sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911431/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.