Ôn Tề Minh hiểu được ý tứ của Bạch phu nhân, lần đầu tiên hắn phản bác lại nàng: “Bạch phu nhân, đúng là địa vị của chúng ta trong lòng Giang tướng không hề giống nhau. Đối xử nghiêm khắc đâu có nghĩa là ghét bỏ, ngài ấy đây là muốn Giang công tử càng trở nên tốt hơn.”
Giang Ninh cười khẩy. Giống như Ôn Tề Minh, đây cũng là lần đầu tiên Giang Ninh thể hiện rõ sự bất mãn ra ngoài mặt, hơn nữa còn trước nhiều người như vậy.
Ôn Tề Minh sửng sốt.
Không biết vì sao nhưng Giang Triết Viễn sau khi thấy nhi tử biểu hiện như thế, ban đầu là hiếm lạ, nửa sau đã nhận ra mình lần này có hơi quá đà.
Ngược lại, Bạch phu nhân vô cùng hài lòng với Giang Ninh, tâm tình trở nên tốt hơn, nàng xoay người rời đi.
Mỗi lần Giang đại tướng quân về là một lần Vĩnh An náo nhiệt, người người đã tập thành thói quen, chẳng còn ai tò mò hôm nay họ lại cãi nhau vì chuyện lông gà vỏ tỏi gì nữa.
Giang Tô ở thao trường luyện tập của phủ Vĩnh An, giương cung ngắm chuẩn hồng tâm, một mũi xuyên thủng bia bắn.
“Đừng bận tâm nữa, ông ấy cũng không phải là cố ý đâu, Tô Tô.” Tích Quân đặt tay lên cung của nàng, ý bảo khuyên nhủ nên ngừng lại, “Nếu tiếp tục bắn cung trong trạng thái này thì muội sẽ làm tổn thương mình đấy.”
“Ha ha, ta không yếu đuối đến thế.” Giang Tô nhìn ánh mắt của Tích Quân, nhưng chẳng giống mọi khi nàng khoan nhượng, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-dau-vong-minh-nguyet/2932159/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.