Ôn Tề Minh trầm mặc ngồi trong phòng, hắn đang suy nghĩ về một loạt chuyện vừa xảy ra.
Chuyện quan trọng thứ nhất, Ôn hôn quân trọng sinh.
Chuyện quan trọng thứ hai, Ôn hôn quân trọng sinh vào năm mười chín tuổi, khi mọi thứ vẫn còn đang tốt đẹp.
Chuyện quan trọng thứ ba, Ôn hôn quân khi nhìn thấy kẻ thù vạn kiếp của mình đã nghĩ ra hàng trăm nghìn cách để hắn sống không bằng chết.
Chuyện quan trọng thứ tư, Ôn hôn quân quyết định sẽ tận dụng kiếp này thay đổi tất cả biến cố, bảo vệ Ôn thị, bảo vệ Lưu thị và vô vàn mạng người khác khỏi tay Giang Ninh.
Ôn Tề Minh lấy tay bụm lấy mặt mình, cười khẽ: “Ha ha ha...”
“Ha ha ha ha ha ha ha!!”
Tích Quân: “?”
Thấy vẻ mặt như nhìn kẻ điên của Tích Quân, Ôn Tề Minh vội vã thay đổi lại biểu cảm của mình: “Khụ khụ, ta nói ta chuẩn bị hắt xì, huynh tin không?”
Tích Quân cúi đầu hành lễ: “Thái tử, huynh có thấy Giang tiểu thư ở đâu không?”
Nếu là kiếp trước, Ôn Tề Minh không biết Tích Quân tìm Giang Tô suốt là có ý gì, nhưng hắn bây giờ đã sống qua một đời, còn chuyện gì không rõ ràng được nữa.
“Ta không biết, rất có khả năng là đang ở cùng Giang Ninh đi.”
Tích Quân âm thầm thở dài, hắn đang có chuyện muốn thông báo với nàng trước.
“Có chuyện gì sao?” Ôn Tề Minh tinh mắt đọc vị Tích công tử.
Tích Quân cười khổ: “Cũng chẳng phải chuyện gì to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-dau-vong-minh-nguyet/2932161/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.