Cô chạy tới đi cùng Hoàng Anh Tú, nhìn mặt cậu ấy vẫn “lạnh” như mọi ngày, thế nhưng hôm nay làm giúp cô đúng lúc quan trọng. Cô tò mò hỏi Hoàng Anh Tú:
“Sao cậu lại biết tôi ở đây?”
“Phan Lệ Nghi nói.”
“...” Cô không biết nói gì nữa, đã mặt lạnh lại còn kiệm lời. Tính ra thì đây là lần thứ hai cô nghe thấy giọng của Hoàng Anh Tú, lần đầu là lúc cậu ấy mới vào lớp, còn đây là lần thứ hai, cậu ấy ít nói đến mức cô nghe mà nhận không ra...
Cô còn chưa vào tới lớp thì Lệ Nghi từ đâu bỗng vọt tới nhanh mồm nhanh miệng nói:
“Cậu có sao không? Bọn họ có làm gì cậu không, để mình xem nào?” Cô bị Lệ Nghi quay trái, quay phải đến chóng mặt, nói:
“Mình không sao, cũng may là Anh Tú đến đúng lúc.” Vừa dứt lời thì cô cảm thấy tay nhói lên, Lệ Nghi nói:
“Cái gì mà không sao, tay cũng xước hết rồi, vào lớp đi mình bôi thuốc cho cậu.” Vừa nói vừa kéo cô vào lớp, Lệ Nghi lôi từ trong cặp ra một đống thứ, thuốc, băng, bông đều có đủ, cô ngạc nhiên:
“Lúc nào cậu cũng mang theo những thứ này sao?” Lệ Nghi lắc đầu:
“Không có, từ khi Hoàng Anh Tú vào lớp mình mới mang theo những thứ này.”
“...” Cô cạn lời, nói thế chẳng khác nào nói Hoàng Anh Tú là sao chổi. Dường như Lệ Nghi đoán được suy nghĩ của cô nên nói:
“Bởi vì ngồi gần Hoàng Anh Tú như vậy bị rất nhiều người chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cua-toi-ba-dao/2212939/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.