Nhìn Dương Tử Lâm bỏ đi, cô vừa buồn vừa tức, rõ ràng là cậu ấy sai trước mà bây giờ lại trách cô, cô mới là người cần phải tức giận. Dương Tử Lâm bỏ đi không lâu thì Bảo An tới chở cô về.
Đến nhà, cô không vội lên phòng mà kéo Bảo An lại, nhìn từ trên xuống dưới, lại nhìn từ dưới lên trên, cuối cùng xoay Bảo An một vòng. Bảo An bị nhìn không nhịn được lên tiếng hỏi:
“Chị đang làm gì vậy?” Cô thành thật nói:
“Cái mặt này của em mà cũng có thể lọt top soái ca á? Lại còn đứng thứ 3?” Bảo An không nhanh không chậm hỏi lại:
“Chị nghe ai nói vậy?”
“Chị không biết là độ nổi của em cao như vậy đó.”
“Chị để ý mấy chuyện đó làm gì, bọn họ rảnh rỗi quá thôi.” Cô thở dài:
“Muốn không để ý cũng không được, cả trường đều nghĩ chị với em là.. là” Cô cố vắt óc nghĩ xem từ nào vừa đúng vừa nhẹ nhưng nghĩ mãi không ra, Bảo An thấy cô mãi không nói hết, tò mò hỏi:
“Là gì?”
“Thì là.. đang quen nhau.” Cô cảm thấy từ này là “nhẹ” nhất rồi, Bảo An phì cười:
“Chị với em quen nhau á? Mắt họ có vấn đề à?” Cô bĩu môi:
“Ai biết được trong đầu bọn họ nghĩ cái gì?”
Mấy ngày sau đó, Dương Tử Lâm đều không chờ cô đi học, cô cũng không dám nhờ Bảo An chở đi nữa chỉ đành lủi thủi đi một mình. Giờ ra chơi, một mình cô ngồi dưới gốc cây cổ thụ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cua-toi-ba-dao/2212938/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.