Cô không hiểu tại sao phản ứng của Bảo An lại mạnh như thế, cô nghĩ mãi mà vẫn không hiểu. Bảo An gọi cô vào ăn cơm, mà gọi mấy lần cô mới nghe thấy, cẩn thận quan sát sắc mặt của Bảo An, vẫn không khá hơn chút nào. Thế là cả bữa cơm, cô ăn mà chẳng dám ho he nửa lời, chỉ cúi đầu cặm cụi ăn. Ăn xong cô định chuồn lên phong nhưng còn chưa kịp đi thì đã bị Bảo An gọi lại:
“Chị qua nói chuyện với Dương Tử Lâm đi.”
“Chị không đi.”Cô xị mặt:
“Không đi cũng phải đi, có chuyện gì thì cũng ba mặt một lời nói cho rõ rằng.”
“Chị chẳng có chuyện gì để nói cả.”
Thấy cô nhất quyết không chịu, Bảo An thản nhiên nói:
“Chị đừng tưởng em không biết là chị thích tên đó.”
Cô bị Bảo An vạch trần, mặt đều đỏ lên nhưng vẫn cứng miệng:
“Em đừng nói linh tinh.”
“Em có nói linh tinh không chị tự biết. Bây giờ một là chị tự đi, hai là em “hộ tống” chị qua đó, ba là để em nói với Dương Tử Lâm là chị thích hắn ta, chị tự chọn đi.”
Cô thở dài, Bảo An là em cô mà nhiều lúc cô cũng chẳng biết cô là chị hay nó là anh nữa.
“Được rồi, để chị tự đi.”
Đứng trước cổng nhà Dương Tử Lâm, cô chán nản di di mấy hòn sỏi. Muốn cô nói gì với Dương Tử Lâm đây, bảo cậu ấy không được yêu người khác, hay là nói cậu ấy chia tay bạn gái? Bỗng giọng nói Dương Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cua-toi-ba-dao/2212940/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.