Sánghôm sau, Hàn Tú bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cô mở hé mắt, sờsoạng một hồi lâu mới tìm thấy chiếc di động.
“Alô!"
“HànTú, cậu vẫn còn sống là tốt rồi". Từ bên kia truyền đến tiếng cười châmchọc của Sam Sam.
Hàn Túdùng tay che bớt ánh sáng chói chang đang chiếu qua tấm rèm cửa vào mắt, nóichuyện không chút khách sáo: “Này cô nương, tốt nhất là cậu hãy cho mình một lído thật thuyết phục về việc cậu gọi mình dậy sớm như vậy!”
“Hả?Không phải hôm qua cậu nói sáng nay vẫn còn hai nhà nữa cần phải làm vệ sinhsao?”
“Hômqua là ngày cuối tuần, lắm việc quá lại không đủ nhân lực nên mình mới phảichiếu cố tới dọn nhà của người phụ nữ béo ị đó. Công ty mình nhiều người nhưvậy ngày nào CEO [1] cũng phải đi dọn vệ sinh thì có ra thể thống gì không hả?Đường đường là một CEO mà phải trực tiếp bắt tay làm mọi chuyện sao?”
[1] Chief ExecutiveOfficer: tổng giám đốc hoặc giám đốc điều hành
“Cái gìmà CEO chứ? Có mà là “Clean Environment Obasan” - “đại thẩm vệ sinh môi trường”ấy!”
“Saothế? Cô khinh thường một “đại thẩm vệ sinh môi trường” như tôi phải không? Hừ,một trăm đồng tiền làm vệ sinh của cậu hôm qua mình sẽ trừ hết luôn, cậu chắckhông cần dùng chúng đâu nhỉ? Tạm biệt nhé!”
“Này,đừng có dập máy! Chẳng phải mình đang quan tâm đến cậu sao? Cậu mà dập máy làmình gọi điện báo cảnh sát ngay đấy!”. Sam Sam nói rồi cười hì hì trong điệnthoại.
“Cônương, phiền cô dừng có giở cái giọng như gà mái đẻ trứng vào sáng sớm như vậyđược không?”. Hàn Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/copy-moi-tinh-dau/135436/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.