Đang vào mùa hoa rơi lả tả, họ ở lại Kỳ Sơn ăn trưa rồi mới về.
Vén màn xe lên thấy ven đường trồng một hàng hoa đào, sáng rực, đẹp không thể tả, thỉnh thoảng có vài cánh hoa rơi rụng, như có tiếng du khách xa xa truyền đến, Lâm Trì bất giác cười, cảnh đẹp gần trong gang tấc, chỉ cần đưa tay đã chạm được những cánh hoa rực rỡ ấy.
"Nàng thích?" Mạch Khinh Trần hỏi.
Lâm Trì thành thật gật đầu, cảm thán: "Rất đẹp."
Mạch Khinh Trần nghĩ một chút nói: "Thích thì khi về trồng."
Lâm Trì lắc đầu: "Rất phiền phức."
Mạch Khinh Trần nhanh chóng nói: "Không phiền."
Dù sao cũng đâu phải hắn trồng...
Lâm Trì: "Thôi đi, sau này muốn ngắm thì quay lại đây là được, vả lại..."
Nàng đón lấy một cánh hoa, giọng tiếc nuối: "Hoa này cũng đâu ăn được..."
Mạch Khinh Trần: "..."
Hắn im lặng xoay đi, lấy ra một hộp điểm tâm: "Bánh hoa đào."
[attachment=0]7eadf0f21c0e11e7947d0242ac110002_692w_554h.jpg[/attachment]
Mùi bánh hoa đào thơm ngon, cắn một miếng, vị giòn tan, tiếp theo mùi thơm hoa đào ngào ngạt lan tràn khắp miệng.
Ngon quá!
Mạch Khinh Trần khẽ nhếch môi: "Thích không?"
Lâm Trì dốc sức gật đầu.
Mạch Khinh Trần kéo Lâm Trì qua để nàng dựa sát vào lòng mình.
Lâm Trì hơi cựa người, nhưng vòng ôm của Mạch Khinh Trần quá ấm áp, cộng thêm lực chú ý của nàng đã dồn hết vào hộp điểm tâm, chẳng mấy chốc đã nằm gọn trong lòng Mạch Khinh Trần, hài lòng vừa ăn vừa liếm ngón tay.
Một tay Mạch Khinh Trần ôm nàng, tay còn lại kéo nhẹ màn xe, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822482/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.