Lúc Lâm Trì tỉnh lại đã là sau giữa trưa, nàng ngước mắt nhìn trần nhà xalạ, mờ mịt một hồi, đến lúc Sách Đồng bưng thức ăn vào, nàng mới tỉnhtáo lại.
Lâm Trì vừa ăn như hổ đói vừa hỏi: “Đây là nơi nào? Chúng ta sẽ ở lại đây bao lâu?”
Sách Đồng lẳng lặng nhìn nàng ăn, rồi nhét y phục mới vừa mua vào trong ngực Lâm Trì nói: “Chúng ta trước tạm ở lại trấn nhỏ bên dưới Vô Mặc sơntrang, đợi sư phụ ngài trở lại, bên ngoài đều là Lệnh Truy Nã ngài, tiểu thư thay y phục trước đi.”
Lâm Trì bận rộn mở bọc y phụctrong tay, đến lúc thấy kiểu dáng y phục bên trong, tâm tình thoáng chốc sụp đổ: “Thât sự phải mặc y phục kiểu này sao?”
Sách Đồng đáp như chém đinh chặt sắt: “Phải!”
...... Hắn đã bất mãn việc một tiểu cô nương cứ thích mặc nam trang ra đường lâu rồi!
Thay y phục xong, Sách Đồng còn đặc biệt nhờ bà chủ khách điểm vấn tóc choLâm Trì, tóc rối trước trán được cắt bằng, mềm mại rũ xuống trán, chelại nửa đôi mắt, tóc mai búi lệch, cắm một cây trâm ngọc màu tím, bà chủ còn hảo tâm giúp Lâm Trì thoa chút son phấn.
Nhìn lại mìnhtrong gương đồng, Lâm Trì đã hoàn toàn không nhận ra cô nương thoạt nhìn vô cùng thanh tú trong gương kia rốt cuộc là ai.
Sách Đồngrất hài lòng, nếu đem so sánh với bức họa trên lệnh truy nã thì khôngthể nhìn ra là cùng một người. Vì vậy hắn vội lôi Lâm Trì ra đường lớn,nói cho oai là dẫn nàng đi nghiệm thu thành quả.
Mặc dù LâmTrì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/125852/quyen-1-chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.