- Chúng ta tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này thôi. Chỗ này có vẻ như sập xuống.
Nói xong. Ồm lấy Hàn Vũ Đình đi trước, ba người còn lại cũng lập tức đi theo sau Lâm Vân.
Tiếng Rầm Rầm không ngừng vang lên. Chỗ năm người đứng vừa rồi rất nhanh bị sụp xuống. Mà chỗ sụp dần dần khuếch tán. Dưới mặt đất không ngừng truyền tới tiếng nồ mạnh. Lâm Vân vừa nghe chỉ biết không tốt, vài cái tên té xỉu kia. không biết là ai tỉnh lại, đã dùng chỗ thuốc nổ kia.
Năm người một mực chạy đi mấy trăm mét. cảm giác chấn động dưới chân không còn, mới ngùng lại.
Đột nhiên Lâm Vân cảm giác được có linh khí ba động ở những chỗ bị sụp xuống. Khẳng định chỗ đó chính là nơi có linh thạch. Đi một quãng đường xa như vậy, lại trải qua bao gian nan. chỉ vì tìm kiếm linh thạch. Giờ linh thạch ngay ở trước mắt, Lâm Vân thật không nở rời đi.
Thấy mấy người giáo sư Trâu Tiền đã đến địa phương an toàn, Lâm Vân buồng Hàn Vũ Đình xuống nói:
- Em với giáo sư Trâu Tiền rời đi trước đi, anh trở lại chỗ đó xem một lát.
Lâm Vân muốn quay lại nơi bị sụp xuống, đợi nơi đó sụp hết rồi tìm xem chỗ đó có phải là có linh thạch hay không.
- Anh rể. em muốn đi cùng với anh.
Hàn Vũ Đình thấy Lâm Vân muốn quay về chỗ nguy hiểm kia. vội vàng muốn đi theo. Trong mắt của nàng, Lâm Vân là người không gì không làm được. Mình đi theo bên canh hắn chắc không có chuyện gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418470/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.