Chương trước
Chương sau
Một giờ sau, Lâm Vân rốt cục đào được một cái thông đạo đủ cho một người đi vào. Lâm Vân cẩn thận chui vào, là một gian phòng nhỏ. Gian phòng này chỉ có một bàn đá đặt ở giữa. Mà trên bàn thì đặt một cái hộp nho nhỏ, không biết làm từ chất liệu gì.
Lâm Vân rất kích động, muốn đi lên lấy cái hộp, bởi vì hắn cảm nhận được linh khí ba động từ trong cái hộp đó. Nhưng Lâm Vân lập tức đứng lại. Hắn nhớ tới, cái tay da đen lúc trước chỉ đánh vào không khí thôi mà đã bị trúng hai mũi tên rồi.
Lâm Vân nhặt một viên đá vụn ném về phía cái hộp. Một tiếng trầm đục vang lên, viên đá ném trúng vào cái hộp. Lâm Vân đợi một lúc, thấy không có động tĩnh gì, mới biết là mình quá cẩn thận. Liền đi tới bên cạnh cái bàn, mở cái hộp ra.
Trong cái hộp là bảy viên linh thạch phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Tâm tích Lâm Vân thật sự quá kích động. Không nghĩ tới cùng một lúc kiếm được bảy viên linh thạch. Phải biết rằng kiếm được một viên là hắn đã cảm thấy hài lòng. Mà lần này lại lấy được bảy viên. Chuyện đi này thực sự không uổng. Vội vàng cho mấy viên linh thạch vào một cái hộp chuẩn bị trước, rồi cho vào ba lô. Lại kiểm tra cái hộp trên bàn lần nữa, bên trong còn có một cái ngọc giản (Thẻ tre làm bằng ngọc) nho nhỏ. Lâm Vân nhìn nhìn nhưng không thấy chữ viết hay hình vẽ gì trên đó. Chất ngọc rất là bóng loáng, lúc sờ lên Lâm Vân cảm giác có thứ gì đó ba động trong ngọc giản. Nên lập tức thu vào luôn.
Kế tiếp là một tấm bản đồ bằng da dê. Lâm Vân cầm lên nhìn xem đây là bản đồ gì. Không ngờ lại là bản đồ của hòn đảo nhỏ mà lúc trước hắn dẫn theo Hàn Vũ Đình đi tìm thảo dược giải độc. Lâm Vân thu hồi lại bản đồ, suy nghĩ một lúc rồi quyết định lúc trở về thì tới đó nhìn xem. Hòn đảo đấy chắc phải có liên hệ gì đó với đây.
Cuối cùng là một bức thư đã có chút mục nát. Lâm Vân có thể nhìn thấy chữ viết lờ mờ trên đó. Đều là những văn tự mà mình chưa từng nhìn thấy. Cứ mang theo, mình không biết nhưng có lẽ có người biết. Mục đích của Lâm Vân đã đạt đường, hắn liền dọc theo đường cũ lui về.
Nhìn Dạ Minh Châu lăn lóc ở dưới đất, Lâm Vân thầm nghĩ, có lẽ Hàn Vũ Tích sẽ thích những thứ này. Nên đều nhặt hết số Dạ Minh Châu rơi xuống đất. Về phần vàng bạc và số Dạ Minh Châu giấu ở chỗ khác, Lâm Vân chả thèm quan tâm.
Ăn xong, Lâm Vân nghĩ thầm hiện tại đi ra ngoài còn không bằng tu luyện tới Tinh Hồn hậu kỳ thì đi ra. Dù sao mình cũng đã kiếm đủ linh thạch rồi.
Tu luyện ở trong này không có người quấy rầy lại yên tĩnh. Là nơi tốt để đề cao thực lực của bản thân.
Tìm một chỗ sạch sẽ để ngồi, Lâm Vân lấy hai viên linh thạch trên người ra. Hắn muốn một lần là thăng cấp luôn tới Tinh Hồn hậu kỳ đỉnh phong.
Hiện tại Lâm Vân mới là Tinh Hồn trung kỳ điên phong, sắp bước vào hậu kỳ. Mà giờ có linh thạch giúp đỡ, hắn muốn ổn định luôn Tinh Hồn hậu kỳ. Mắt thấy tốc độ tu luyện rất nhanh, Lâm Vân không hề đình chỉ, tiếp tục hấp thu linh khí để củng cổ tu vị.
Lúc hai viên linh thạch trong tay biến thành cát bụi, Lâm Vân mới phát hiện mình đói bụng. Phỏng chừng đã qua bảy tám ngày rồi. Cảm thụ lực lượng Tinh Vân trong người, đã thăng cấp tới Tinh Hồn hậu kỳ điên phong.
Đè xuống hưng phấn trong lòng, Lâm Vân tùy tiện ăn chút thịt khô, lại lấy thêm một viên linh thạch. Hiện tại hắn là Tinh Hồn hậu kỳ điên phong, chỉ cần thêm một chút là đột phá hậu kỳ, kết thành một sao. Cơ hội như vậy, Lâm Vân đương nhiên không thể bỏ qua.
Một khi kết thành một sao, mình có thể luyện thành Tinh Giới. Mà mình đã có trong tay tài liệu chủ yếu để kết thành Tinh Giới, chính là viên ‘Tinh Minh Thạch’ kia rồi. Về phần tài liệu khác, mình cũng có thể dùng linh thạch thay thế. Đợi từ nay về sau luyện chế lại một lần là được.
Lâm Vân lấy thêm một viên linh thạch ra. Đây là viên linh thạch mà hắn lấy được trong này. Linh khí ba động trong viên linh thạch này mạnh hơn linh thạch mà hắn mang theo rất nhiều.
Sợ một viên linh thạch không đủ để kết tinh, Lâm Vân nghĩ nghĩ, lại lấy ra viên thứ hai.
Bảo vệ tinh thần, Lâm Vân bắt đầu kết tinh. Tuy đã trải qua kinh nghiệm này, nhưng lần này là Lâm Vân kết tinh ở một thế giới xa lạ. Một thế giới mà khả năng không có người Tu Chân. Cho nên Lâm Vân vẫn có chút không yên tâm. Cũng may hiện tại hắn đã có Tinh Hồn hậu kỳ điên phong, và một số linh thạch phụ trợ.
Lại năm ngày sau, chỉ còn cách một đường nhỏ, mà một viên linh thạch vẫn chưa đủ. Lâm Vân khẽ cắn môi, tiếp tục dùng thêm một viên, thật không ngờ, vài ngày sau vẫn còn kém một đoạn.
Mồ hôi trên trán của Lâm Vân đã chảy. Tiêu hao hai viên linh thạch, mà vẫn chưa kết thành một sao. Tùy tiện ăn chút gì đó, lấy ra viên linh thạch thứ ba. Lâm Vân quyết định, nếu dùng hết viên linh thạch này mà vẫn không thể kết thành một sao, hắn liền quyết định lần sau kết tinh.
Hắn biết ở thế giới này rất khó kết tinh, nhưng thật không ngờ lại khó như vậy. Phải biết ở đại lục Thiên Hồng, những viên linh thạch là thứ mà mọi người chen nhau để có.
Nhưng từ lúc hình thành Tinh Hồn trung kỳ tới hiện tại mình đã dùng bốn viên linh thạch, còn chưa có phản ứng gì. Điều này khiến hắn không thể không nóng nảy.
Linh thạch không phải thứ dễ tìm. Một khi dùng hết, Lâm Vân rất hoài nghi về sau có thể tìm được nữa hay không. Mấy viên linh thạch lần này, hoàn toàn là do cơ duyên xảo hợp mới có được. Mà đã là cơ duyên, không phải lúc nào cũng có.
Cho nên Lâm Vân mới coi những viên linh thạch này như bảo bối vậy. Vừa lấy được bảy viên, đã dùng mất hai viên. Nếu viên thứ ba mà không thể kết tinh, Lâm Vân quyết định lại tu luyện thêm một năm.
Dù sao trong kế hoạch của hắn, phải mất ba năm mới kết tinh được. Dành một năm tu luyện, đợi cho tu vi tích lũy đến một mức nhất định, thì dùng một viên linh thạch là đủ khả năng kết tinh. Hiện tại có lẽ do chuyện của Vũ Tích mà mình mới nóng lòng như vậy.
Linh khí trong viên linh thạch thứ ba này rất nhanh được Lâm Vân hấp thu hết. Cảm giác được linh khí trong linh thạch chậm rãi khô héo, Lâm Vân thở dài, xem ra lần này không thể kết tinh rồi.
Sau khi hấp thu nốt một tia linh khí cuối cùng, cơ thể của Lâm Vân bỗng nhiên nhẹ nhàng, rồi một cảm giác cực kỳ quen thuộc truyền tới trong đầu. Thân thể vốn đang lười biếng của Lâm Vân, lập tức bị cảm giác này làm cho chấn động. Thiếu chút nữa chảy nước mắt. Một ngôi sao nhỏ cỡ bông tuyết đã lẳng lặng trôi ở trên đan điền của Lâm Vân. Trải qua khá nhiều gian khổ, cuối cùng hắn đã kết thành một sao.
Lâm Vân cưỡng chế sự hưng phấn trong lòng, vội vàng lấy ra thêm một viên linh thạch, tiếp tục củng cố một sao. Vài giờ sau, Lâm Vân đứng lên, thét dài một tiếng. Tiếng thét quanh quẩn trong đại điện thật lâu không dứt.
- Một sao, ta rốt cuộc đã lên một sao.
Giơ tay lên, một ngọn lửa màu tím nhàn nhạt xuất hiện ở bàn tay. Lâm Vân càng thêm hưng phấn, lên tới một sao tạo ra được Tinh Hỏa là rất bình thường. Nhưng đây rõ ràng lại là Tử Hỏa (Lửa tím). Hắn nhớ lại lúc mình lần đầu tiên kết tinh, ngọn lửa mà hắn tạo ra là ngọn lửa màu vàng nhạt.
Khi trở về, việc đầu tiên mà hắn muốn làm là quay về gặp Vũ Tích, hắn thật sự quá nhớ nàng. Trước đó thì tính toán với Lý gia đã rồi mang theo Vũ Tích rời đi
Mà việc quan trọng nhất bây giờ là luyện thành Tinh Giới. Mặc dù mình mới chỉ kết thành một sao, nhưng không ngờ lại có thể tạo thành Tử Hỏa. Vậy thì việc luyện Tinh Giới sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Để kết tinh và củng cố tu vi, Lâm Vân đã dùng tổng cổng bốn viên linh thạch. Hiện tại trên người của hắn chỉ còn lại ba viên. Hắn lấy một viên linh thạch và ‘Tinh Minh Thạch’ từ trong ba lô ra.
Về ‘Tinh Minh Thạch’, Lâm Vân không cần dùng nhiều lắm. Chỉ cần một phần mười của nó là đủ rồi. luyên Tinh Giới kỳ thực chính là luyện giới. Giống như người Tu Chân luyện khí. Mà cách luyện giới của hắn khác với cách luyện giới trên đại lục Thiên Hồng rất nhiều. Những thủ pháp luyện giới này, Lâm Vân đều là học được từ công pháp mà vị tiền bối kia lưu lại.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Lâm Vân luyện chế Tinh Giới. Cho nên hắn không khẩn trương cho lắm. Tuy nhiên, lúc trước luyện chế Tinh Giới là dùng Minh Thạch bình thường. Lúc đó đừng mong tìm được ‘Tinh Minh Thạch’. Mà hiện tại hắn lại có ‘Tinh Minh Thạch’ để luyện.
Việc bài trừ tạp chất trong ‘Tinh Minh Thạch’ là một chuyện rất phiền phức. Cộng thêm cả việc dung hợp năng lượng linh thạch trong đó nữa. Mặc dù Lâm Vân phóng ra được Tinh Hỏa màu tím, nhưng dù sao cũng chỉ là mới hình thành. Cho nên luyện chế một cái Tinh Giới đơn giản nhất cũng đã mất một tuần lễ của hắn rồi.
Một chiếc nhẫn Tinh Giới vô cùng xinh đẹp tỏa ra màu tím nhàn nhạt nằm ở trên tay của Lâm Vân. Cho dù là Lâm Vân, hắn cũng thể không cảm thán sự xinh đẹp của chiếc nhẫn này. Không biết Vũ Tích có thích chiếc nhẫn làm bằng Tinh Giới hay không. Nghĩ tới đây, Lâm Vân nhịn không được nữa, lại lấy ra một viên linh thạch, cắt thêm một phần ‘Tinh Minh Thạch’ luyện chế thành một chiếc nhẫn khác để trợ giúp Vũ Tích. Chỉ là Vũ Tích không thể sự dụng công năng của nó mà thôi.
Suy nghĩ một chút, liền khắc lên chiếc nhẫn một dòng chữ “Sống chết có nhau, vĩnh viễn không chia lìa.”Dòng chữ này là để Hàn Vũ Tích nhìn, chứ trong lòng hắn biết như vậy là đủ rồi. Theo như việc kết tinh ở thế giới này khó khăn, chắc không có khả năng kết thành nhiều sao. Vẫn là mang theo Vũ Tích tới một nơi yên tĩnh rồi hai người làm bạn với nhau trọn đời vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.