Lúc Hàn Vũ Tích đi ra ngoài, tất cả mọi người sững sờ. Chỉ thấy nàng cầm một cái kéo sắc trong tay, trên mặt là vết máu. Máu và nước mắt trộn lẫn vào nhau, chảy đầy trên khuôn mặt. Nàng dùng cái kéo, để vào cố họng của mình rồi nói:
- Mọi người đừng ép con. Cho dù con có chết, con cũng là người của Lâm Vân...
Nói xong, muốn đâm cái kéo vào cô họng mình. Trong đầu chỉ suy nghĩ
“Lâm Vân, em không kịp chờ anh, em thật không cam lòng”
- Chị Vũ Tích, đừng làm vậy.
Tần Nhan vội vàng tiến lên. kịp thời chụp được cái kéo trước khi kéo đâm vào cô họng. Vì thế mà tay của Tần Nhan cũng bị cái kéo làm bị thương, còn cô của Hàn Vũ Tích thì có một vệt máu.
- Vũ Tích, đừng làm vậy. cha đồng ý với con, con không thích người khác, vậy thì cử tiếp tục cuộc hôn nhân với Lâm Vân cũng được.
Hàn Tranh Bình thấy con gái muốn tự sát trước mặt mình, liền lắp bắp kinh hải. Bởi vì ông ta biết tính tình của con gái mình là ngoài mềm trong cứng. nói được là làm được.
Bức con gái thành như vậy. cho dù tâm địa của Hàn Tranh Bình có cứng rắn tới đâu đi chăng nữa. nhưng trước mắt ông ta dù sao cũng là con gái mình. Cho dù ông ta vì mẹ của nàng mà không thích nàng, nhưng vẫn có câu hồ dữ không ăn thịt con đấy thôi.
Nghe được cha cam đoan. Hàn Vũ Tích liền không còn khí lực. cái kéo trong tay rơi xuống mặt đất. phát ra từng tiếng đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-dien-khung/1418469/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.