Bầu trời âm u, tiếng chớp đánh ùn ùn qua khung cửa. Khung cảnh ảm đạm đến rợn người, căn nhà kho không diện đón vì những tiếng tia sét đánh xuống len qua khe cửa nhìn rõ cảnh quan.
Nhà kho không được sử dụng thường xuyên nên bám bụi nhiều lớp, đụng một cái là bụi mù mịt. Ho khụ khụ, bịt mũi một cái khăn. Cậu phải lau sạch sẽ nơi này mới ở được, nhìn hai đứa con cứ run lên vì lạnh cậu lại đẩy nhanh quá trình dọn dẹp.
Nhanh chóng hoàn thành công việc, cậu bế hai đứa nhỏ lên một cái sạp gần đó lót phía dưới là những tấm áo dày để cho hai đứa cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng cái quần áo không mặc đến, cậu cũng tận đụng làm cái chăn, đắp lên hai đứa nhỏ để chúng đỡ rét.
Làm xong mọi việc, giờ cũng đã gần tối. Cậu cần phải nấu cơm cho hắn, nhớ đến mặt hắn ta, cậu lại tức điên lên. Cắn răng mà đi nấu cơm cho hắn, rõ ràng chính hắn bảo cậu nấu cho chó ăn.
Vậy mà chính miệng hắn lại bảo cậu nấu, thế hắn là chó sao. Thật điên mà.
Nhưng vì tính mạng của hai đứa nhỏ, cậu phải tuân theo ý hắn. Cậu thề rằng, có ngày chính mình sẽ tiễn hắn về trầu ông bà, nếu hắn dám đi quá giới hạn chịu đựng của cậu. Nhất là đối với hai đứa con, hắn ta còn làm hạnh hạ đứa nhỏ như thế nữa, cậu thề rằng chính mình sẽ không kìm nổi con thú hoang trong người.
Vồ đến, rạch hắn ta làm trăm mảnh cũng không thể vừa được.
Nhà kho cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500698/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.