(Bão 1) Để cảm ơn mọi người, tui sẽ bão chương. ?
- ---------------
" Minh ca, anh mau dừng tay lại đi. Chúng chỉ là đứa nhỏ mới 10 tuổi, như thế rất ác độc. "
Trong nhà hai người đang nằm coi phim, Võ Gia Gia nghe khóc thét cùng tiếng kêu gào đau đớn của tụi nhỏ mà, không chịu được năn nỉ hắn.
Cậu ta cũng không phải dạng người độc ác, thâm hiểu, cũng biết thương người và rất cảm thông cho mọi loại vật. Thấy cảnh trước mắt, cũng không kìm nổi lòng.
" Kệ bọn chúng, là chúng tự rước họa vào thân. Còn nữa, em cũng đừng nhân từ quá, sớm muộn cậu ta sẽ leo lên đầu em ngồi đấy. "
Hắn ta xem thời sự trước mặt, vừa nói vừa nhào đến ôm cậu ta, cả đầu dựa vào đùi cậu ta nằm. Còn không ngừng vuốt ve cẳng chân cậu ta, khiến cậu ta ngượng nghịu không thôi.
" Nhưng anh cũng không vì vậy mà bắt nạt đứa nhỏ, đứa nhỏ đấy không tội tình gì. Làm sao lại đánh chúng như vậy được, nếu anh không thả chúng ra, em giận anh thật đấy. "
Chỉ khi bị cậu ta răn đe, hắn ta mới thực sự lồm cồm bò dậy. Ánh mắt nhìn chằm chằm cậu ta hồi lâu lại xách dép ra ngoài, ngoài trời bây giờ đang mưa tầm tã. Có chút chán nản, không còn muốn ra ngoài nữa. Nhưng vì mánh cơm, hắn ta đành nghe theo ý của Gia Gia.
Đám mây đen che kín mít bầu trời, bây giờ cũng chỉ mới có 3h chiều thôi nhưng nhìn cứ như đã chập tối. Những tia xét cứ đánh ầm ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500697/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.