Hắn phiền não đi xuống nhà, tay cáu bẩn vò vò tóc rối. Thật phiền phức, biết thế ban đầu hắn ở nhà ngủ cho khỏe người. Bây giờ thì thế đấy, thật đáng ghét mà. Bộ dạng mệt mỏi đi xuống, tầm mắt lại nhìn trúng cậu. Càng cau mày hơn, sự bực tức trong lòng nhen nhối cao đến tận điểm. Nói với giọng rõ hẳn chán ghét.
" Cậu đến đây làm gì, không phải đang tình tứ với thằng kia sao. "
Giọng lại càng rõ vẻ phần ghen tị bên trong, hắn không phải là không say. Nói đúng hơn 3 phần say 7 phần còn lại là sự ghen tuông đối với Từ Ân. Tâm trạng không vui bây giờ càng không vui nữa, khuôn mặt bày ra hết sự chán ghét và chút nhỏ phần ghen tuông.
" Đừng có hỗ xược, là cậu ấy đến đón mày về đấy"
Ba hắn lên tiếng quát hắn, thằng con hư đốn. Bây giờ vẫn còn mặt mũi mà chửi người ta, bản thân gây ra nghiệp chướng gì mà có thằng con như vậy. Ba hắn thật sự thất vọng về hắn.
" Hờ, đâu có gãy chân đâu mà cần có người đến đón" Giọng điệu gợi đòn khiến ba hắn bức đến muốn hộc máu.
" Mày..."
Ba hắn chỉ vào mặt hắn, tức chẳng nói lên lời. Vai hơn run lên có vẻ tức quá bức người.
" Bác Lâm, đừng trách anh ấy nữa. Bác cũng đừng giận nữa, không tốt cho sức khỏe đây ạ. Để con pha trà cho bác uống "
Y Mộc rất hiểu chuyện, đi đến đỡ ba hắn. Dìu ba hắn ngồi vào ghế, vuốt vuốt lưng ba hắn cho ba hắn đỡ tức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500610/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.