" Ba muốn con chịu trách nhiệm chứ gì, được, con đồng ý tất"
Hắn ngả người ra sau ghế, lay lay nhẹ hai thái dương nhìn có vẻ rất mệt mỏi. Trên môi nhẹ ý cười, hẳn là hắn đang có một dự định trong đầu.
Thật vậy hắn là đang muốn dùng ả chọc tức cậu, muốn cậu quay lại quỳ xuống cầu xin hắn, nghĩ đến thôi là hắn cảm thấy tràn đầy vui vẻ rồi. Gương mặt cậu năn nỉ hắn sẽ là thú vị lắm đây, chà, hắn bây giờ đang rất hưng phấn khi nghĩ đến khung cảnh đó. Sự tức giận cũng vơi bớt, hôm nay cũng không hẳn là một ngày tồi tệ nhỉ?.
" À, phải rồi. Ông nội, sản nghiệp Lâm gia con sẽ gánh vác, con suy nghĩ kỹ rồi. "
" Thật sao, nào, lên thư phòng với ta. Chúng ta bàn bạc chuyện này."
Ông nội hắn nghe hắn nói thì hai mắt sáng rực ra, chuyện hắn làm cũng bỏ ra sau đầu. Vui vẻ kéo tay hắn lên thư phòng, ba hắn cũng vui vẻ không kém đi theo sau hai ông cháu lên thư phòng. Bên dưới, ba người phụ nữ kia cũng kinh ngạc không kém.
Vốn dĩ hắn chẳng chịu nhận cái sản nghiệp khổng lồ kia vì hắn không thích dự dẫm vào một ai khác muốn tự lực gánh vác, ba hắn vì bắt hắn nhận cũng hai cha con tình cảm rạn nứt. Bây giờ lại tự dưng chấp nhận, khiến ba và ông nội hắn vui vẻ không ngớt. Ba người phụ nữ cũng ngạc nhiên chẳng kém, nhất là Y Mộc kế hoạch đã thành công ngoài sức tưởng tượng của ả. Khuôn mặt tuy buồn bã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500611/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.