“Lễ nhi ngoan, phụ thân không có việc gì, tổ mẫu, ngài nếu tức giận cứ đánh tôn nhi là được, ngàn vạn lần đừng để tức giận làm hại sức khỏe của mình, Thiệu…. Người nọ không phải như người nghĩ, hắn thật sự rất tốt.”
Kiều Ứng Hiên ôm ấu tử sờ sờ đầu trấn an nó, thần tình lo lắng nhìn chằm chằm lão phu nhân, thật sự sợ lão nhân gia tức giận nguy hiểm đến tính mạng, cũng sợ nàng quyết tâm ngăn cản mình.
“Ngươi không muốn lại kết thân cùng Dương gia coi như xong, hiện tại chăm sóc tốt cháu dâu mới đúng, về phần những thứ khác….. về sau lại nói tiếp.”
Biết rõ tính tình quật cường của nhị tôn tử, lão phu nhân biết hiện tại mình nói cái gì hắn cũng sẽ không nghe, cũng sợ Kiều Ứng Hiên nói ra những lời không thể vãn hồi, liền đau đầu phất tay bảo hắn không cần nói thêm, mình thì nằm nghiêng trên đệm, chậm rãi bình ổn cơn tức trong lòng.
“Vâng……”
Thấy lão phu nhân không muốn nghe, Kiều Ứng Hiên cũng không dám tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, chỉ đành ngoan ngoãn đáp ứng, sau đó hiếu thuận đấm chân cho lão phu nhân.
“Lão tổ mẫu, không tức giận.”
Kiều Mẫn Lễ ở trong lòng phụ thân ngừng khóc, liền cọ cọ đến ngồi trong lòng lão phu nhân, sau đó cũng bắt chước đấm ngực cho nàng thuận khí, làm cho lão phu nhân kêu một tiếng tiểu tâm can rồi kéo nó vào lòng.
Hai bà cháu bọn họ ở trong phòng nói chuyện, Kiều Mẫn Ngôn dẫn đệ đệ muội muội cộng thêm thúc thúc, cũng gom lại vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-gia/1333512/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.