Ngày 18 tháng 8 năm Kiền Võ thứ chín, sinh thần của đại tỷ cùng đại công tử Đông phủ Kiều gia, nhưng không khí toàn bộ quý phủ lại rất trầm, vả lại không mời rượu đãi khách, bởi vì chủ mẫu Đông phủ Dương thị bị bệnh nặng, hiện giờ tình huống có chút không tốt.
“Phu nhân hiện tại thế nào? Hôm kia lúc ta tiến cung không phải đã tốt hơn sao, như thế nào đột nhiên lại không tốt?”
Buổi chiều nhận được thông báo của người nhà, Kiều Ứng Hiên vừa hết ca trực liền vội vã trở về, đi vào phòng ngủ thấy đại nha hoàn ra đón, hắn đi qua hạ giọng truy vấn một câu.
Từ mùa thu năm Kiền Võ thứ tư, Dương Doanh Mạt khó sinh sinh ra đứa con thứ ba Kiều Mẫn Lễ, thân thể của nàng hoàn toàn không thể mang thai được nữa, vì thế Dương Doanh Mạt thập phần sầu lo, dù sao nhà mẹ đẻ của nàng cùng nhà chồng không hợp, cho nên lo sợ làm nhà chồng ghét bỏ, lo lắng Kiều Ứng Hiên vì con nối dòng mà cưới vợ bé, cho nên khẩn trương sầu thương một chút, nhưng đối Kiều Ứng Hiên mà nói có thể có ba nam một nữ đã là phúc khí của mình, cho nên đối với Dương Doanh Mạt tất nhiên là chỉ có cảm kích không có nửa điểm ghét bỏ, lão phu nhân cũng thương tiếc nàng, cho nên để người trong nhà dốc lòng chiếu cố, Dương Doanh Mạt cũng chậm rãi khôi phục tinh thần.
Chỉ tiếc thân thể sầu thương lúc ở cữ không thể khôi phục hoàn toàn, rốt cuộc sau một hồi phong hàn mùa thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-gia/1333511/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.