Ý thức được mình hình như lỡ lời, Nguyễn Bích Phượng lập tức im miệng, hai mắt không ngừng đảo quanh, giống như đang nghĩ, mình nên sửa lời này này như nào.
Mặc kệ là Cố Trì hay Cố Hải, đều đã dặn bà ta rất kỹ, tuyệt đối không thể để Cố Chiêu Nghi biết thân thế thật sự của mình, nhất định phải giữ kín chuyện này.
Nguyễn Bích Phượng cũng coi như giữ kín bí mật này nhiều năm.
Không ngờ tới hôm nay... đã lỡ lời.
Đồng tử của Cố Chiêu Nghi, trong nháy mắt khi nghe thấy câu này, không khỏi co rút lại.
Thì ra là như vậy...
Thì ra, cô trước nay đều không thuộc về gia đình này, cho nên Nguyễn Bích Phượng từ lúc cô có ký ức đã tồn tại địch ý và sự bất mãn với cô.
Cô luôn cho rằng, là do trọng nam khinh nữ.
Không ngờ... ở đằng sau còn có một tầng nguyên nhân như này.
Cố Chiêu Nghi từ từ đứng dậy, không rời mắt khỏi Nguyễn Bích Phượng: “Mẹ vừa mới nói cái gì? Ngày ba mang con về... ba từ đâu đưa con về? Cho nên... con không phải là hai người sinh ra, đúng không?”
Khi Nguyễn Bích Phượng sợ đến lúc đó Cố Hải sẽ đến tìm bà ta tính sổ.
Tuy, bà ta bình thường ở nhà ngang ngược hống hách, nhưng bà ta thật ra là sợ Cố Hải nổi nóng.
Dù sao, ông ta mới là chủ gia đình, mà mọi nguồn kinh tế của bà ta, cũng đều dựa vào chồng của mình, bà ta thật sự không dám chọc giận Cố Hải.
Mà lúc này, bà ta nói ra bí mật mà Cố Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-gia-trai-lay-duoc-phu-hao/1732579/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.