Mẫu thân nhìn dáng vẻ của nàng thì buồn cười nói : 
"Con chịu khó một chút đi, phụ thân nói sắp đến Thành Uy Hòa sẽ dừng lại một ngày để nghỉ chân, giường như ngoại tổ phụ cùng phụ thân con có chuyện cần bàn bạc, nên lúc đó con có thể thoải mái chơi một chút " . 
Vô Ưu nghe thấy thế thì sắc mặt liền vô cùng vui vẻ, tuy nhiên Lâm Nhược Lan liền nói thêm : 
"Nhưng con chỉ được đi gần đây thôi, mang theo khăn che mặt vào và có Thanh Hoa cùng Thanh Ngọc đi theo bảo vệ con, con nhớ không ?". 
Vô Ưu vội ôm lấy tay mâuc thân rồi làm nũng : 
"Mẫu thân nữ nhi biết rõ rồi mà, người yên tâm đi ". 
Lâm Nhược Lan vén tóc nữ nhi rồi nói : 
"Không phải mẫu thân hà khắc với con mà đây không phải thành Giang Tây, dung mạo của con sẽ khiến rất nhiều người động tâm, mẫu thân cùng phụ thân rất lo sợ sẽ có người gây khó dễ. 
Sau này trở về kinh thành cũng thế, nếu không có việc gì, nghe lời mẫu thân ít để lộ dung nhan của mình ra, con hiểu không ?.". 
Vô Ưu biết mẫu thân lo lắng cho nàng, tuy nàng chưa trải sự đời nhưng nàng cũng biết cái gì nên và không nên. 
Lâm Nhược Lan thấy nữ nhi cũng đã gần hiểu được vấn đề nên bà cũng gần yên tâm. 
Lúc này ở Thành Giang Tây tên thuộc hạ liền cúi xuống bẩm báo : 
"Khởi bẩm hoàng thượng, nữ nhân trong tranh mà người cần tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vo-uu/3549105/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.