Lúc thức ăn được đưa lên Vô Ưu quá phấn khích vì mầu sắc của món ăn quá bắt mắt. 
Nàng nhanh chóng nếm thử thì khá bất ngờ về vị ngon của nó, Vô Ưu nghĩ thầm lát nữa phải đặt ít mín về cho ngoại tổ mẫu cùng mẫu thân nếm thử mới được. 
Nhưng nàng không chủ động đi khiêu khích ai thì cũng có kẻ vô cớ gây sự. 
Giọng nói chanh chua của một nữ nhân vang lên : 
"Không biết là ma đói đầu thai hay sao mà gọi lắm thế, đúng là kẻ quê mùa mà, còn bày đặt mang khăn che mặt, chắc gương mặt phải xấu xí lắm mới không dám cho ai nhìn ". 
Tiếng cười khả ố vọng lại của lũ người bàn bên cạnh, Thanh Hoa tức giận muốn đứng lên cho bọn chúng một bài học nhưng Vô Ưu giữ lại lắc đầu thì thầm nói : 
"Bỏ qua đi đừng động thủ, ta không muốn mẫu thân lo lắng ". 
Thanh Hoa cùng Thanh Ngọc vô cùng tức giận nhưng nghe lời quận chúa từ từ ngồi xuống. 
Bọn người kia giống như là không biết điểm dừng vậy, bọn chúng đánh đố nhau nếu ai lấy được khăn che mặt của nàng xuống sẽ không phải trả ngân lượng bữa ăn ngày hôm nay. 
Vô Ưu thoáng nghe thấy liền nhăn mặt nhưng nghĩ đến lời phụ thân nàng liền ra hiệu Thanh Hoa cùng Thanh Ngọc đứng lên, thôi thì nhớ tên lát nữa sai thị vệ đi mua vậy. 
Ba người đứng lên để ra về thì bất ngờ mấy tên nam nhân đứng chặn lại,giọng vô cùng thô bỉ ; 
"Tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vo-uu/3549106/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.